Bài đăng phổ biến

Thứ Năm, 17 tháng 5, 2012

CHUYỆN NGƯỜI MẤT TÍCH

CHUYỆN NGƯỜI MẤT TÍCH


(Kịch bản chèovề chất độc da cam – Nhà hát chèo Hà nội)



Da cam, da cam hay dòng lửa đỏ

Cháy bỏng nỗi đau, âm ỷ tháng ngày

Nỗi đau bao Người âm thầm gây gió bão

Vò nát con tim, nước mắt tuôn trào.



Là nỗi đau không bao giờ kể xiết

Những đứa con không thể ra đời

Những mặt trời không bao giờ tỏa sáng

Và bức tranh không có nụ cười.



Ký ức chiến tranh một thời hủy diệt

Gieo hoang tàn bao mảnh đất màu xanh

Bao dòng sông trong mát phải đổi màu

Và nước mắt chan hòa cùng nước mắt.



ÔI đau thương không chỉ đổi bằng máu thịt,

Ba mươi sáu năm không liền nổi vết thương

Ba mươi sáu năm còn đây sao nhói buốt

Những bến bờ hạnh phúc mãi vời xa./.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét