Bài đăng phổ biến

Thứ Sáu, 27 tháng 12, 2013

TRỊNH CÔNG SƠN LÀM THƠ NGÀY CUỐI NĂM

Tình cờ đọc bài thơ này thấy hay và lạ, mang về xem chơi.

TÔI HỌA CHÍNH TÔI.

Anh tự vẽ cho mình
Một bức tranh hạnh phúc
Ở đó có căn nhà
Có mãnh vườn
Ao cá.
Có những chiều lá đổ vàng rơi
Hạnh phúc đời mình
Anh
Đâu thể giỡn chơi!
Nên anh vẽ thêm cả
Bầu trời ngập nắng.
Những buổi đông về
Tuyết phủ trắng trên những cành cây.

Đời thế mà lại hay - khi
Anh cuộn mình trong trong chăn
Ngủ ráng
Ủ ấm thân anh trước bình minh chiếu rạng.
Với đứa trẻ dại khờ, thay người bận tít trời xa
Đời chìm nỗi phong ba
Nên hai ta thành xa lạ!
Dằn dặc nhớ bên này thì bên đó giấc ngủ say.

Đã có một thời anh ngỡ hạnh phúc là biển khơi
Nên anh mãi bơi về bên kia lòng của biển.
Để bây giờ anh nhận ra rằng hạnh phúc
Đang hiển hiện
Quanh mình.
Nhỏ bé thôi
Mà đơn giản lắm
Phải không em!?

Người ta nói anh huyễn hoặc đời mình
Anh vẫn cứ lặng thinh.
Vì anh đã đi qua đủ sắc màu cuộc sống
Màu trắng của tinh khôi với trái tim bé bỏng
Màu đỏ của hết mình hy sinh và kỳ vọng
Mau xanh của tin yêu với bao điều hy vọng
Màu tím của đợi chờ chung thủy đến ngu ngơ!
Nhưng rồi cuộc đời đã phết lên anh màu đen xám lạm.
Anh nhận lại được gì, màu vàng của sắc chia li
Nên anh vẽ lên ngôi nhà với bảy màu đủ cả
Chỉ Không Em
Đi về phía mặt trời!!!

Người ta nói anh là một kẻ chán đời!
Không ! anh không hề chán nó.
Mà Anh Chỉ Biết Yêu Mình, Yêu Chính Bản Thân Anh.

-----------------tcs----------------

 * BYE 2013 - WELCOME 2014:

Tôi với tay
Xé tan tờ lịch cuối cùng
Một năm nữa cũng qua và đã hết.
Chuyện tình mình giờ xem như đã chết

Luyến tiếc gì mà nỗi nhớ cứ chênh chao!

Mình phải ngẩng thật cao
Để khoắt nhẹ bàn tay
Vẫy chào chia tay năm cũ
Một năm dài trôi qua
Với bao nhiêu là ấp ủ.
Những dự định trong đời
Chớp mắt đã tròn năm.
Nằm gác tay trên đầu và
Nghĩ tới những chuyện xa xăm
Hạnh phúc có trăm năm
Hay
Chỉ là trong gang tấc.
Thế giang kia có bao người
Chân thật?
Những toan tính trong đời
Vụn vặt
Cho những kẽ dối lừa nhau!
Đời một con người sống có được bao lâu
Mà ta phải diễn tròn vai
Để sống!
Cứ thành thật với lòng
Rồi ân huệ sẽ ghé thăm.

Một năm trôi với lắm chuyện khôi hài
Của nhân thế và thiên tai dữ dội
Nhìn con người bội thực
Dối lừa nhau.
Nhìn kinh tế phủ màu u ám quá!
Nhìn vài người hôm qua rất thân
Nay tự nhiên thành xa lạ!
Nhưng cũng có nhiều người xa lạ
Bỗng chốc hóa thân quen.
Xã hội mãi đua chen!
Tôi chọn riêng cho mình một lối
Sớm tối đi về như cơn gió thảnh thơi trôi.
Dù người có là tôi – kẻ hèn nơi đất chật
Dù người có là người trên nấc bật thanh cao
Trước sau cũng té lộn nhào
Về chung một chỗ xin chào cỏ xanh.

Tôi về viết giấy thông hành
Đón Chào Năm Mới An Lành Tiếp Theo.

-------------tcs--------------------

NHỚ TÂY NGUYÊN

NHỚ TÂY NGUYÊN

Tặng những người bạn Tây Nguyên

Có vùng đất chưa qua mà đã nhớ
Nỗi nhớ tràn trề những tiếng thơ yêu
Nơi quê hương Cồng Chiêng, đất Ba zan đỏ thắm
Nồng nàn cà phê, hoa trắng quyện mây ngàn

Dã quỳ xôn xao, rực rỡ những chiều vàng,
Ngọn lửa nhà rông, say rượu cần, điệu múa
Sơn nữ dịu dàng, nghìn thuở, thân thương
Tiếng suối ngân lên, phía ngọn nguồn xa lắm

Tây nguyên ơi mảnh đất đẹp giàu
Bao tháng năm xưa, chiến công còn ghi dấu
Một thuở rừng xanh áo lính ngập tràn

Tây Nguyên hỡi, cho ta nhiều mơ ước./.

Lý Thị Kim Dung Ly




CHUYỆN TÌNH KHAU VAI

Ra đường buổi tối phải chống rét cả nhà nhỉ? Em đi xem cải lương đây

Danh sách khách mời khá đông, phải chuẩn bị gần chụ hàng ghế
Vở cải lương chuyển thể từ truyện của nhà văn Đỗ Thế Kỷ
Đạo Diễn NSUT Triệu Trung Kiên chuyển thể và dàn dựng

Đại biểu chưa đến, chỉ có quân ta

Chuẩn bị khai mạc

Hình ảnh mở màn: Chợ tình Khau vai - Hà Giang
Vở cải lương có nhiều phông cảnh đẹp, diễn biến tình tiết hợp lý
Hình ảnh Hoa Đào tượng trưng cho Mùa xuân và tình yêu đôi lứa
trong sáng, đầy chất thơ và tình cảm.

Đưa nhau đến chợ tình ta gặp người thương nhớ


Người xưa gặp lại

Câu chuyện bắt đầu với chàng trai người Nùng tên Ba muốn yêu nàng Út con gái tộc trưởng người Dáy

Nàng đã để ý chàng từ lâu, nay đi chơi gặp nạn lại được chàng cứu mạng,
 trái tim nàng đã chính thức thuộc về chàng Ba

Vợ chồng Tộc trưởng muốn gả chồng cho con gái trong nội tộc người Dáy
Còn nàng Út cương quyết chỉ chọn chàng Ba

Gia đình tộc trưởng họp bàn việc gả chồng cho nàng Út

Cố Sầu là cận vệ của Tộc Trưởng, được Tộc trưởng yêu quý luôn muốn làm con rể
Vì tham vọng quyền lực, Cố Sầu đã làm nhiều việc xấu cốt đạt mục đích lên thay Tộc trưởng

Nàng Út không được lấy chàng Ba nên đau khổ tự sát,
chàng Ba lại kịp thời đến cứu mạng

Mẹ của chàng Ba vì quá thương con đã đến cầu xin Tộc trưởng
Dù vẫn còn tình yêu với Bà nhưng Tộc trưởng nhất quyết từ chối không cho hai con trẻ lấy nhau


Đôi trai gái đã cùng nhau bỏ trốn lên núi dựng lều tranh xây tổ ấm

Cố Sầu vì muốn lấy nàng Út nên đã dùng thủ đoạn gây chia rẽ thù hằn
Người Nùng người Dáy chém giết lẫn nhau, ép chàng Ba đưa nàng Út trở về

Tộc trưởng bị sát hại bằng tên độc, trước khi chết
bắt nàng Út phải nhận lời lấy Cố Sầu để Cố Sầu thay ông làm Tộc trưởng
Bà Liềm, mẹ chàng Ba đã có sức mút chất độc ở vết thương để
cố cứu Tộc trưởng- người mà bà đã suốt đời yêu thương

Cả hai nhà làm đám cưới, nàng Út lấy Cố Sầu, chàng Ba lấy vợ người Nùng

Vợ Tộc Trưởng đến thăm Bà Liềm chia sẻ nỗi đau chung vì mất người tình là Tộc Trưởng

Chàng Ba đã có vợ nhưng vẫn hẹn đến nơi căn nhà trên núi để gặp nàng Út

Cố Sàu ăn chơi trác táng, gây bao đau khổ cho con dân

Nàng ÚT đã biết sự thật về những âm mưu và thủ đoạn của Cố Sầu
Trốn nhà lên tìm chàng Ba ở đỉnh núi, nàng chờ mãi nhưng không gặp
Được biết chàng Ba đã có con với vợ mới, nàng Út gieo mình tự vẫn
trong những cánh đào rơi

Những chú khỉ con nhặt hoa đắp mồ cho nàng Út

Chàng Ba lên núi thì người yêu đã chết, dù đọc thần chú Lão Mù truyền dạy
 nhưng nàng không thể tái sinh lần thứ ba, hai lần trước chàng đã cứu được còn lần này thì không

Chuyện tình Khau vai còn đó, chàng Ba mỗi năm hoa đào nở lại đến với chợ Tình
Câu chuyện tình của hai người được truyền lại đến mai sau
 khiến cho lòng người khi đến đây đều thèm khát được sống và yêu như họ

Cảnh kết:
Cuộc sống hai ta vẫn cuồn cuộn trong yêu thương mỗi chiều mỗi sớm
Hơi thở tình yêu như hương núi hương rừng
Ta yêu nhau thề mãi bên nhau cho tới tận xế tà
Mãi bên nhau trong tình yêu chung thủy
Dáy hay Nùng thì tim yêu cũng vậy.

Cặp đôi nhân vật chính trở thành huyền

Lãnh đạo Dảng, nhà nước lên tặng hoa các nghệ sĩ
PCT Quốc Hội Nguyễn Kim Ngân, phó chánh văn phòng quốc hội Nguyễn Sĩ Dũng,
cùng các đ/c lãnh đạo ngành văn hóa của Thủ đô, các đồng nghiệp


Thứ Năm, 26 tháng 12, 2013

TUẦN LÀM VIỆC CUỐI CÙNG NĂM 2013

SỐ TRỜI CHO BIẾT LÀM SAO 

LÚC NÀO CŨNG VỘI, KHÁT THÈM NIỀM VUI

THƯƠNG SAO NHỮNG PHÚT NGẬM NGÙI

MỘT MÌNH VỚI NHỮNG BUỒN VUI MỘT MÌNH.


Nhà có việc

Bỏ thời gian nghe...khen chê, rút kinh nghiệm

Diễn viên Bích Khang- Ngõ lỗ thủng

Ê dog.....Không được dẫm lên cánh hoa hồng...

Em xin tự kiểm điểm...

Giấy báo hẹn...nợ 

Chương trình giải trí hay họp với khu dân cư? Phải chọn một trong hai...

Khó nghĩ quá


Chờ cuối tuần sau mới cưới mà thiếp mời đến sớm, em chờ dài cả cổ, còn lâu mới thoát nợ

Tốt nhất là nghĩ về mình, mua hoa cho nhà cửa vui,
chăm cho cây ra hoa kết trái mỗi khi rảnh rỗi

Hoa nọ chen với hoa kia

Chanh tươi giờ đã chín vàng trên cây

Không gian cây xanh cho nhà thêm đẹp

Chú lính canh cửa

Hoa vườn Hồ Tây


Màu hồng đáng yêu

Hoa lá chen nhau

Yêu quá chị em nhà cúc

Một nguồn động viên

Thứ Hai, 23 tháng 12, 2013

CỘT ĐIỆN SẮP ĐỔ- NỖI NGUY CƠ ĐE DỌA NHIỀU CHIỀU

NHÂN SÂM

CỘT ĐIỆN NGÕ 149 ĐỔ VÀO NHÀ DÂN

Hàng búi dây to, nặng lùng bùng không ngừng treo lên mặc cho cột đã ngả nghiêng không ngừng

Ai đi qua đây dường như cũng phải dè chừng cột điện và những mớ thòng lọng

Thết mộc lan đang lên mơn mởn

Sự bình yên của ngôi nhà đã bị đe dọa từ nhiều ngày nay,
 đã có nhiều công văn gửi điện lực Đống Đa mà không có hồi âm