Bài đăng phổ biến

Thứ Năm, 31 tháng 5, 2012

MẸ

MẸ


Thương lắm mẹ ơi,

Khi bàn tay con

Chạm vào cơ thể mẹ.

Hai bàn tay, năm ngón khẳng khiu

Đôi cánh tay gầy guộc vắt ngang

Đôi chân mẹ

như cành khô cây cổ thụ

Đầu gối mẹ nằm

dáng cũng cong queo.



Những cơn sốt không ngừng hành hạ

Đôi mắt nhắm nghiền

Mà ngọn lửa vô hình

Vẫn thiêu đốt, bừng bừng trong da thịt.



Con ngước mắt lên trời

Cầu cho nước mắt đừng rơi

Khi cái nóng tựa gió Lào

chạm bàn tay con bỏng giãy….



Con nhớ lại những câu chuyện kể

Nơi chiến trường cha mẹ vẫn có nhau,

Con cầu mẹ của con được thấy

Những nụ cười trên khuôn mặt chúng con.



Xót xa lắm khi con cầm vào tay mẹ

Những vết chai khô giờ đã nhăn nheo,

Những nhọc nhằn hằn sâu trên khuôn mặt

Mái tóc buông, sợi trắng cũng thưa rồi.



Đã qua hết các khoa phòng bệnh viện

Đội ngũ chiến binh áo trắng tận tình

Vất vả trong từng giây giải cứu

Giữ mạch người không tuột khỏi tầm tay.



Tám mươi năm mẹ sống trọn cuộc đời

Bao tần tảo, kể chi là khó nhọc

Như cỗ xe suốt đời chở nặng

Giờ sắp long ra mỗi thứ mỗi nơi.



Ơn nghĩa mẹ nặng sâu hơn biển cả

Đem vầng dương cha sưởi ấm chúng con

Cha bên mẹ một đời tỏa sáng

Tình cảm ngọt ngào chan chứa yêu thương.



Khi con nắm vào bàn tay của mẹ

Mong mẹ mỉm cười, nhìn hết thảy chúng con…/.

Bệnh viện Bạch Mai, tháng 9-12/2011

Lý Thị Kim Dung





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét