Bài đăng phổ biến

Thứ Năm, 21 tháng 6, 2012

DA NANG

ĐÀ NẴNG MẾN THƯƠNG


ANH VÀ BIỂN

Anh thầm lặng rộng dài như biển lớn

Em lao xao như sóng vỗ ven bờ

Luôn xao động day dứt thành hai nửa

Nửa giữ bờ, nửa vùng vẫy ra khơi

Nhưng định mệnh

Nơi bàn tay anh nắm giữ

Mãi cuộn bên nhau, nghìn lớp sóng bạc đầu.



ĐÀ NẴNG

Đà nẵng đón ta nồng ấm thân thương

Mênh mông một trời trong veo nắng trải

Sóng thật mềm cứ vấn vít làn da ta mãi



Đà nẵng cho ta nhiều nhung nhớ thiết tha

Trời xanh thế, biển biếc xanh đến thế

Núi vươn dài, chân hướng tới biển xa



Ai đã qua đây rồi sẽ quay trở lại

Như nhớ mẹ Âu cơ, nhớ Sông Hàn, Núi Chúa

Nhớ biển đêm cầu lấp lánh sao sa



Những chùa chiền cảnh đẹp hiền hòa

Cõi cầu phật u linh huyền bí

Đà nẵng gọi, những tấm lòng nối những miền xa.





BIỂN

Nghe tiếng biển mà lòng em thổn thức

Kỷ niệm xưa lại dào dạt dâng trào

Biển mạnh mẽ như người em yêu dấu

Biển giấu mình trong sâu thẳm trùng dương

Biển dâng trào sức mạnh của tình thương

Biển cuộn sóng khi bão giông giận dữ

Biển xóa đi những thoáng muộn phiền

Giữ yêu thương thấm đẫm lòng biển mặn./.



BIỂN ĐÊM

Nơi đây gió mát êm đềm

Ru hồn với gió tình thêm dạt dào

Nhớ ai như thưở ban đầu

Trắng trong mơ mộng biết đâu thảm sầu,…



NHỚ

Em nhớ người em yêu

Chạnh lòng tim rơi lệ

Họa nỗi lòng thành thơ

Men thơ toàn vị đắng

Anh giờ đã là sao

Em trở thành khán giả

Kỷ niệm đã nhạt nhòa

Gió chẳng còn xót xa./.







CHIỀU TÀN

Chiều tàn rồi, bờ cát dần phẳng lặng

Những mênh mang theo gió đã vọng về

Êm êm sóng mờ xa đèn sáng tỏ

Phố lên đèn bừng gương sắc thần tiên.



SAY BIỂN

Em đến biển thả hồn say sóng gió

Yêu những cánh buồm thèm khát những xa xôi

Đà nẵng đón em như người con của biển

Tặng da nâu và ánh mắt sâu hơn,

Tiếng cười lại giòn tan trong sắc nắng

Ước nụ hôn vĩnh cửu vị biển khơi./.



ĐÀ NẴNG

Thành phố biển non xanh và sóng biếc

Những căn nhà thừa gió bỗng thênh thang,

Nghe dậy tiếng cười Lan đi trong gió

Kể chuyện cuộc đời vui thành phố ngày mai./…



NẮNG BIỂN

Nắng biển vàng tươi soi vào em rạng rỡ

Muốn cười lên quên mọi gian truân

Để giá băng mùa lạnh sẽ tan dần

Chỉ thấy cô đơn âm thầm trống vắng

Khao khát tình yêu , nếp nhà đầm ấm./.

Em cô đơn đợi mãi một mùa xuân….

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét