Bài đăng phổ biến

Thứ Năm, 31 tháng 5, 2012

MẸ

MẸ


Thương lắm mẹ ơi,

Khi bàn tay con

Chạm vào cơ thể mẹ.

Hai bàn tay, năm ngón khẳng khiu

Đôi cánh tay gầy guộc vắt ngang

Đôi chân mẹ

như cành khô cây cổ thụ

Đầu gối mẹ nằm

dáng cũng cong queo.



Những cơn sốt không ngừng hành hạ

Đôi mắt nhắm nghiền

Mà ngọn lửa vô hình

Vẫn thiêu đốt, bừng bừng trong da thịt.



Con ngước mắt lên trời

Cầu cho nước mắt đừng rơi

Khi cái nóng tựa gió Lào

chạm bàn tay con bỏng giãy….



Con nhớ lại những câu chuyện kể

Nơi chiến trường cha mẹ vẫn có nhau,

Con cầu mẹ của con được thấy

Những nụ cười trên khuôn mặt chúng con.



Xót xa lắm khi con cầm vào tay mẹ

Những vết chai khô giờ đã nhăn nheo,

Những nhọc nhằn hằn sâu trên khuôn mặt

Mái tóc buông, sợi trắng cũng thưa rồi.



Đã qua hết các khoa phòng bệnh viện

Đội ngũ chiến binh áo trắng tận tình

Vất vả trong từng giây giải cứu

Giữ mạch người không tuột khỏi tầm tay.



Tám mươi năm mẹ sống trọn cuộc đời

Bao tần tảo, kể chi là khó nhọc

Như cỗ xe suốt đời chở nặng

Giờ sắp long ra mỗi thứ mỗi nơi.



Ơn nghĩa mẹ nặng sâu hơn biển cả

Đem vầng dương cha sưởi ấm chúng con

Cha bên mẹ một đời tỏa sáng

Tình cảm ngọt ngào chan chứa yêu thương.



Khi con nắm vào bàn tay của mẹ

Mong mẹ mỉm cười, nhìn hết thảy chúng con…/.

Bệnh viện Bạch Mai, tháng 9-12/2011

Lý Thị Kim Dung





Thứ Hai, 28 tháng 5, 2012

Giao hữu quân dân

Đơn vị tôi, hôm nay bỗng thật vui!


Trời hửng nắng, những bóng hồng xuất hiện.

Sân tennis của lữ đoàn sóng điện.

Những đường cong và những mái tóc dài.



Khoảng sân vuông như chật hơn mọi ngày.

Vì nhiều lắm, những nụ cười vui vẻ.

Ta bỗng thấy mình như con trẻ,

Hồi hộp dõi theo trái bóng nỉ xoay tròn.



Những người lính dường như trẻ trung hơn.

Môi đỏ, má hồng, dịu dàng xua gian khó.

Trái bóng bay, tóc em xòa trong gió,

Được hay thua, vẫn chỉ thấy em cười.



Ao ước hoài, giá như mọi cuộc chơi

Đều xuất hiện những đường cong tuyệt mỹ

Sau trận đấu, tôi ra sân ngồi nghỉ,

Thoang thoảng bên tôi, hương nhẹ của hoa hồng

Thứ Năm, 24 tháng 5, 2012

TÌNH BẠN HỒ CHÍ MINH- RAYMOND AUBRAC

TÌNH BẠN HỒ CHÍ MINH- RAYMOND AUBRAC


Ông cụ già chín mươi ba tuổi

Cùng chiếc tẩu già nua, nhả ra làn khói bạc

Đôi mắt kính tròn hiền hậu thân thương,

Ông là ai?

AUBRAC của niềm tin,

Suốt cuộc đời âm thầm lặng lẽ,

Sẵn sàng cho những cuộc ra đi,

Từ Nhà trắng, Pa- ri, Downing Street

Từ Hà nội, Bắc Kinh, Newyok..

Ông đã ra đi, ngàn vạn dặm trường

Vì những phút giây gặp gỡ phi thường,

Vì một Việt Nam cần tương lai, hạnh phúc

Vì những cuộc biểu tình

Những làn sóng vì nghĩa nhân trong sáng

Được dấy lên từ khắp nhân gian

Từ trái tim ông, âm thầm vĩ đại…

Ông đến với Việt Nam

Như mảnh đất của chính mình

Vì, Đất nước của Hồ Chí Minh

Người bạn lớn – Với ông

Kính tặng nhau Chân Lý- Nghĩa Tình

Như Mẫu tử bao la tình mẹ

Mà hiến dâng không sự báo đền

Không ghi danh,

Không tượng đồng lưu giữ.

Ông là ai?

AUBRAC hiện sinh

Người bạn của Hồ Chí Minh vĩ đại

Một công dân từ tận đáy lòng

Yêu Việt Nam

Đất nước của Hồ Chí Minh

Người Anh Hùng rất đỗi thông minh

Người nhân hậu khắp năm châu cùng biết đến

“Có cái nhìn xuyên thấu đến tương lai!”

RAYMOND AUBRAC- ông là ai,

Người bạn lớn của Hồ Chí Minh và Việt Nam,

Mãi Mãi!

Ngày 2/9/2007.

Ghi chú: Nhân dịp vị khách quý RAYMOND AUBRAC được mời tới dự kỷ niệm 62 năm Quốc khánh nước CHXHCN Việt Nam. Cùng đi có con gái nuôi của Hồ chủ Tịch- chính là con của AUBRAC. Nhân dịp này Đài truyền hình VN phát bộ phim tài liệu phóng sự về những gì ông AUBRAC đã âm thầm giúp đỡ VN trong sự nghiệp đấu tranh chống Pháp và chống Mỹ. Kỷ vật Hồ chủ Tịch đã tặng ông có một bức tranh Tình mẫu tử nhân lần sinh nhật thứ 32 của ông khi Người thăm Pháp .Ngoài ra còn rất nhiều ảnh chụp Hồ Chủ Tịch khi ở Pháp cùng với gia đình Raymond Aubrac.



TƯỞNG NHỚ NỮ SĨ NGÂN GIANG

TƯỞNG NHỚ NỮ SĨ NGÂN GIANG


(Đêm thơ nhạc kỷ niệm 5 năm ngày mất Tác giả của bài thơ nổi tiếng Trưng nữ Vương)

Bến sông quán nước chon von,

Mẹ hiền chăm cả đàn con tháng ngày

Nhớ sao dáng mẹ hao gày

Hồn neo ngọn gió mẹ bay về trời

Sông Ngân – Thương nhớ một đời

Hồn thơ tặng lại muôn người yêu thơ.

Một Đêm trôi giữa dòng thơ

Ngất ngây con lại dâng đầy lệ thơ./.

8/2002 – 2/7/2007 tại Nhà hát chèo Kim Mã

Lý Thị Kim Dung



BƯỚC CHÂN TRUY TÌM TỘI PHẠM

BƯỚC CHÂN TRUY TÌM TỘI PHẠM


Kính tặng: Các chiến sĩ Hình sự CA Quận Đống Đa

Một tiếng chuông reo, mệnh lệnh bất ngờ

Anh lại lên đường vào cuộc chiến hiểm nguy.

Bỏ lại sau lưng bao gánh nặng,

Bộn bề công việc lại theo chân.

Trong bóng đêm ẩn hiện bất ngờ,

Những bóng đen rình rập, quanh co

Đe dọa bình yên mỗi căn nhà, nơi góc phố…

Xé rách màn đêm, những bước chân các anh

Kiên quyết âm thầm truy lùng tội phạm

Đường dây nóng bao tim người cùng thao thức…

Và trở về trong ánh bình minh,

Ngắm Thành phố yên bình trong giấc mơ còn vương vấn,

Anh lại vui vui cùng hòa nhịp bước

Những chuyến tàu xe vùn vụt nối nhau đi…

Có những giây phút bên người thân, dù thật ít

Mái ấm gia đình rất đỗi thân thương,

Người vợ trẻ, hai con thơ dại,

Cha mẹ già từng mong riết hàng đêm

Anh vẫn phải đi, vẫn còn nhiệm vụ

Mỗi bước đường đầy gai góc hiểm nguy

Đến những vùng xa, những thành phố lạ

Giá rét đêm đông vẫn bỏng rát trong lòng…

Những bước chân truy tìm tội phạm,

Những đêm dài không ngủ các anh đi,

Chiến công có máu hòa mồ hôi, nước mắt

Cái ác phải lùi Sau những bước chân anh…



Vẫn Thanh Gươm cùng Lá Chắn các Anh mang

Trong trái tim là bóng hình Tổ Quốc

Vì bình yên cuộc sống của muôn người

Mỗi bước chân các anh đi,

Là ấm áp tình người,

Là yêu thương vô bờ vô bến

Vinh quang thay, hình bóng các anh

Người cảnh sát Nhân Dân trong lòng dân tộc./.

(Nhân sự kiện truy bắt một số tội phạm nguy hiểm trong đó có vụ rạch mặtt gây thương tích cho chị em phụ nữ trên địa bàn quận Đống Đa – Kẻ gây án bị bắt vào ngày 13/6/2007- CA Đông Đa được khen thưởng)

Lý Thị Kim Dung



MƯA DÔNG

MƯA DÔNG


Gió lốc tràn về, ào ào bụi cuốn

Sầm sập mưa tuôn sấm đánh tung trời.

Chiều dông tố sau một ngày hạ cháy

Vạn vật mong chờ cơn khát hả hê.

Khắp ngõ ngách ngập tràn trong nước,

Lúa ngoài đồng biết có vững cây?

Mưa đã ngập, đèn đường loang loáng nước,

Thức trắng lòng người ngập nỗi lo toan!

NHAC VIEN LANG QUE

Nhạc viện làng quê


Kính tặng các thầy Trịnh Văn Bôi, Phạm Văn Thắng đã mở lớp dạy nhạc Cho các cháu tại làng quê để đào tạo nên một lớp trẻ tài năng về âm nhạc(Piano, Violong, Oocgan…) cho thôn Thành Mỹ, xã Ninh Mỹ, Huyện Hoa Lư, Tỉnh Ninh Bình

Làng quê lớp nhạc chào đời

Quanh làng rộn rã bao lời xướng ca

Tuổi thơ được sống hiền hòa

Điệu đàn bay bổng, thiết tha yêu đời.

Nhọc nhằn hóa giải thảnh thơi

Suối đàn tuôn chảy, hồn người thanh tao.

Mầm xanh vun đắp dồi dào

Thầy Bôi, Thầy Thắng xiết bao tận tình

Chiếc nôi đón nhận vào mình,

Nhân tài nhỏ bé công trình mai sau.

Tuổi cao dù bạc mái đầu

Vẫn xanh xanh mãi một màu ước mơ.

Tháng 6/2007

Lý Thị Kim Dung

CON ĐƯỜNG HỮU NGHỊ

CON ĐƯỜNG HỮU NGHỊ


Sông Hồng dải lụa thân thương

Mướt xanh đồng bãi con đường ven đê.

Bến sông tấp nập thuyền về,

Ngược xuôi nối những miền quê xa gần.

Thủ đô mở rộng muôn phần

Hòa bình đổi mới xây chân trời hồng.

Bạn bè nguyện góp sức chung

Bức tranh Hữu nghị sánh cùng dòng sông,

Nghìn năm Gốm sứ Thăng Long

Vui ngày hội mở, dáng Rồng bay lên.

Ghi chú:(Viết nhân dịp Hà Nội được bạn bè thế giới ủng hộ làm tác phẩm Con đường Gốm sứ ven đê Sông Hồng- Kỷ niệm Đại Lễ 1000 năm Thăng Long Hà Nội)

Lý Thị Kim Dung



RỒNG THỦ ĐÔ

RỒNG THỦ ĐÔ


Kỷ niệm năm 2009 Thủ đô được công nhận

là Thành phố Anh Hùng- Thành phố vì Hòa Bình



Trải dài xanh ngắt hàng cây

Mềm như dải lụa bên này Sông Tô

Phố phường rộng mở như mơ,

Hàng cây họa một nét thơ giữa trời,

Tự hào thành phố đẹp tươi

Rồng Xanh uốn lượn giữa trời Thủ đô./.

Lý Thị Kim Dung.

SỬ ĐÁ THĂNG LONG

SỬ ĐÁ THĂNG LONG


Mảnh đất Việt Nam

Duyên dáng một bờ cong lịch sử

Trải bốn nghìn năm rạng rỡ oai phong!

Là mảnh đất Rồng Tiên là Tiên Tổ,

Con cháu cùng nhau mang hơi ấm Đồng bào.

Hãy cùng ngược thời gian về nơi nguồn cội

Hùng Lĩnh đại ngàn, ngun ngút tầng xanh

Gió lộng trời, mây trập trùng mây

Giữa núi rừng xanh tìm lối mòn xưa nhất

Ngọn lửa hoang sơ nơi sưởi ấm rừng già.

Trên vách đá đâu dáng người nhảy múa

Tay cầm riù, gậy đá, bàn chông,

Tiếng đàn đá còn vọng vang rừng núi

Con người sinh ra từ đá hoang sơ…

Biết mấy triệu năm

Mới thẳng dáng người

Bước đi dưới mặt trời rạng rỡ….



Từ rừng xanh về Thủ đô nơi đây gặp lại

Đá vô tri mang sức sống muôn đời,

Trang nghiêm trên những chú rùa,

Mang bia đá, bao hàng mờ tỏ

Những dòng tên, những tháng, những năm

Những trang sử đã khắc sâu vào đá

Ý chí muôn đời truyền con cháu mai sau.

Tám mốt bảng vàng lưu bia đá,

Bền bỉ thiêng liêng sức sống ngàn đời

Những bức Sử thi từ đá sáng ngời,

Nguyên khí quốc gia- bao hiền tài đất nước

Như sao khuê chiếu trên bầu trời đất cổ.

Thế giới nghiêng mình, lòng người ngưỡng mộ

Bước chân vào Lâu đài tri thức cổ đất Thăng Long.

Lý Thị Kim Dung

HỎI ĐỜ -CÁT- TƠ- RY

HỎI ĐỜ -CÁT- TƠ- RY


Hỏi Đờ Cát:

Vì sao ông tới đất này

Hầm sâu kiên cố đêm ngày tuần tra

Bốt đồn đạn bắn như mưa

Máu người đổ xuống đất chưa phai màu.

Phải chăng

Vì Na -Va dựng lũy xây thành

Dồn quân quyết đánh Việt minh Ông Hồ!

Hành quân súng đạn xe thồ,

Theo lệnh Bác,

Vượt đèo vượt dốc,

Bí mật dàn quân,

Chắc thắng, bất ngờ

Chiến trường ác liệt hiểm nguy

Pháo vô chiến trận giặc thua chí bền.

Năm sáu ngày đêm ta quyết chiến

Quân dân đoàn kết giữ cơ đồ.

Thế nên là:

Tan tành cứ điểm không xâm phạm

Đờ Cát tướng quân đành thất thủ

Na –Va đại tướng trốn nơi nào?

Điện Biên lừng lẫy trang sử đỏ

Hiên ngang ngày mới vẫy tay chào./.

Thứ Bảy, 19 tháng 5, 2012

TIẾN LÊN VIỆT NAM

TIẾN LÊN VIỆT NAM

Cùng lời ca hân hoan

Bao ánh mắt rạng ngời

Ta nắm chắc tay nhau

Luôn trên đường đi tới



Bạn bè khắp năm châu

Cùng ra sức phấn đấu

Đường gập ghềnh gian nan

Đôi chân mình in dấu



Giọt nước mắt ai rơi

Giọt mồ hôi cháy bỏng

Mà thấy hồn bay bổng

Khi bước lên đài cao.



Hãy hát mãi bên nhau

Lời ca vang sông núi

Bạn cùng ta đi tới

Vinh quang ơi- đón chào.



Là là lá la la . Là là lá la la . Là la la lá lá. La la la lá là.

28/11/2007. Ngày xuất quân đoàn thể thao VN dự Seagame 24




KỶ NIỆM 40 NĂM THÀNH LẬP VIỆN YHHK


KỶ NIỆM 40 NĂM THÀNH LẬP VIỆN YHHK

Bốn mươi năm xây dựng trưởng thành

Bốn mươi năm ghi bề dày thành tích

Bốn mươi năm giữ niềm tin tiến bước

Bốn mươi năm sáng tấm gương của bao người đi trước

Giữ trọn bầu trời, giữ yên mặt đất

Giữ trọn nghĩa tình thắm thiết quân dân

Trải hết sức mình vì nghề nghiệp thân yêu

Luyện đức luyện tài vượt bao gian khó

Sắc phục màu xanh, trùng trùng đội ngũ

Tự hào là những anh hùng chiến sỹ,

Thầy thuốc nhân dân mang áo trắng thiên thần

Đã ghi tiếp trang sử vàng truyền thống

Nhiệm vụ hoàn thành, kẻ địch ắt phải thua!



Mãi mãi còn đây, giữ trọn những nụ cười, những trái tim dũng cảm

Của những người con bay giữa bầu trời, canh bên tháp pháo

Của những bệnh nhân từ khắp mọi nẻo đường

Về dưới mái nhà của người lính không quân.



Kính tặng các chị các anh

Những bài ca thắm thiết, bao la tình đồng chí

Và tình người, sâu đậm yêu thương

Bởi không thể bút nào tả xiết

Tươi thắm mùa xuân trong áo trắng vô ngần.

15/1/1970 – 15/1/2010

COPEN HAGHEN

COPEN HAGHEN


Copenhagen nóng trên bàn hội nghị

Những cái đầu để khẳng định quyết tâm và ý chí

Khát vọng chung tay vì thế giới ngày mai

Một mái nhà chung, bao hiểm họa bất ngờ…

Ở đâu đó bên trời Âu xa lắc

Mặt đất đóng băng, âm độ bốn mươi

Ở mảnh đất Trung Hoa miền châu Á

Tuyết cũng trải dầy hai ba mét chiều cao

Giữa mùa đông một Việt Nam chan hòa nắng gắt

Rồi mưa chan ngập lụt giữa hai đầu

Kênh rạch miền Trung cạn khô nước ráo

Để mọi miền nóng hổi gọi tin nhau..

Ở đâu đó vẫn cồn lên sóng dữ

Nước biển dâng, động đất, sóng thần

Cái chết còn rập rình cùng bao hiểm họa

“Nhưng…” Copenhagen- Cả thế giới vẫn đang chờ…

Mùa Đông 2009- (Hội nghị đem lại thất vọng vì không thành công)

Lý thị Kim Dung

ĐỌC BÁO

ĐỌC BÁO


Đất nước vào xuân ghi thêm nhiều đổi mới

Những con đường vươn sức tới tương lai

Bên những nhà máy xôn xao công trường tấp nập

Chỉ có cánh đồng mặt nước dáng bình yên



Người nông dân nơi đây âm thầm reo hái

Mong gặt mùa vàng và tôm cá đầy ao

Nhưng gió rét mùa này gây bao thiệt hại

Khiến những lưng còng còn mòn mỏi những sớm khuya.

Mặt đất vẫn chưa xanh màu cây lá

Cá tôm còn trắng nước phơi thây

Mong phép lạ giúp sức người vượt khó

Cho những mùa về lại vang tiếng cười vui.

Mùa Đông 2008.

Lý Thị Kim Dung

CẢM HỨNG HÀ NỘI

CẢM HỨNG HÀ NỘI


(Kỷ niệm một tuần mưa lụt Thủ đô năm 2009)

Hà Nội ơi ngỡ ngàng dòng sông phố

Giam chân ai, nơi chốn lạ mà quen

Ai đó thấu những dòng tin nhắn vội

Lỡ những đón đưa trong nhịp sống đời thường.



Hà nội ơi nhớ những đêm nồng khói bụi,

Ta đi trốn tìm vào cơn gió Hồ Tây

Trong nhấp nháy sao trời trên mặt nước

Trai gái tìm nhau trong cặp mắt đêm hè.



Hà nội ơi, đã trắng đêm nhiều cặp mắt

Dõi bốn phương, hòa cuộc sống muôn màu

Thế giới phẳng, đem bão giông cuồng nhiệt

Thiêu đốt cuộc đời kẻ ham sống giữa hư không.



Hà nội ơi tôi tìm trong mê mải

Những áo dài thấp thoáng giữa ban mai

Leng keng những hồi chuông giục giã

Khi phố lên đèn người thu rác quét trong đêm.



Hà nội ơi ngát thơm mùi hoa sữa,

Cốm vàng chanh giát mỏng giữa tay mềm,

Theo mây gió hồn lang thang trên phố

Ghé những đền đài, thăm chùa cổ linh thiêng…



Voi phục, Kim Liên, Tây Phương, Trấn Quốc,

Bạch mã, Núi Nùng, Quán Thánh, Hồ Tây …

Cùng ẩn chứa một nghìn năm huyền thoại

Dáng Rồng Thiêng còn vương mãi đất này.

Lý Thị Kim Dung

ĐÊM HỒ GƯƠM

ĐÊM HỒ GƯƠM


Đêm nay lạc cõi hư vô

Tiếng động xao lắng, quanh Hồ ngủ say

Bình yên lặng gió Hồ đầy,

Ngàn sao lấp loáng hàng cây ven đường.

Ngó xem ba sáu phố phường

Phố xưa đổi mới bốn phương tụ về,

Tỏa ra hội nhập trăm nghề

Nhãn hiệu quốc tế cùng về Việt Nam

Hồ Gươm vẫn thế ngàn năm

Lẵng hoa xinh đẹp Rùa nằm chơi trăng,

Nửa đêm một giấc mơ vàng

Câu thơ Nguyễn Trãi mênh mang giục lòng.

Đêm tháng 10/2008 xem chèo ở Nhà Hát Lớn.

Lý thị Kim Dung

NHỚ TỐ HỮU

NHỚ TỐ HỮU


Khởi đầu “Từ ấy” gian nan

Con đường “Ra trận” vì non nước nhà

Tuổi xuân trải “Máu và Hoa”

“Gió lộng”, “Việt Bắc” thi ca tuôn trào

Một nguồn thơ Huế thanh tao

Tình sâu nghĩa nặng dạt dào thủy chung,

Suốt đời “Một tiếng đàn” rung

Hòa thành thơ đến thác cùng mới thôi,

Còn bao xúc động bồi hồi

“Bác ơi”, Tố Hữu theo Người đi xa

Mùa thu… còn mãi thiết tha./.

(8/10/2008 Kỷ niệm ngày mất Nhà thơ Tố Hữu 20/10)

Lý Thị Kim Dung



ĐIỆN BIÊN PHỦ TRÊN KHÔNG

HÀ NỘI ĐIỆN BIÊN PHỦ TRÊN KHÔNG


Kính tặng Trung tướng Phạm Tuân và những người phi công,

những chiến sĩ phòng không trong trận chiến năm 1972 trên bầu trời Hà Nội

Tạm biệt em anh nghiêng cánh én

Lao vút lên, vào trận đánh trên không

Tiếng sóng truyền kíp lệnh tiến công

Tiêu diệt kẻ thù không một giây nao núng.



Kẻ địch điên cuồng ngàn tấn bom trút giội

Xóa mảnh đất này nơi in dấu rồng thiêng

Bao căm hận sục sôi dòng máu nóng

Trước lũ giặc đen gầm rít giữa bầu trời.



Tên lửa Bắn! Pháo phòng không ta Bắn

Bao trái tim đang trút lửa căm hờn

Quyết không để đất này cho giặc kia tàn phá

Ta đáp lời bằng ngàn vạn tiếng hô vang.



Lửa ngập trời, bom rơi, đất chuyển

Dũng cảm tấn công trong trận chiến oai hùng.

Bê năm hai Mỹ đã bị ta thiêu sống

Pháo Đài bay rụng cánh giữa Long Thành.



Từ Thánh Gióng đến Anh Hùng thời đại,

Giữa lưng trời ta khạc lửa vung roi

Đè xuống đất Bóng quân thù xâm lược

Trả lại niềm tin cho chiến thắng vẹn toàn.



Hồ Gươm đó, lắng hồn thiêng sông núi

Trao trả Gươm thần, dựng lại cảnh Bình yên

Kìa Tháp Bút, Đài nghiên cùng soi bóng

Viết tiếp vần thơ “Điện Biên Phủ giữa tầng không”.

22/12/2007

Lý Thị Kim Dung

MỞ RỘNG THỦ ĐÔ HÀ NỘI


(Bắt đầu từ 01/8/2008 thực hiện mở rộng địa giới hành chính Thủ đô Hà Nội)

Long Thành rộng mở hôm nay

Cờ hoa giăng mắc thêm say lòng người

Phố phường thêm sáng thêm vui,

Thênh thang ta bước, nụ cười thêm thân.

Những phố xá người xe như nước cuốn

Lướt trôi nhanh theo nhịp sống phố phường

Bao nhà mới vượt tầng mây khoe dáng

Hồ Tây xưa bao nét mới những công trình…

Nếp sống mới vì tương lai cần đổi mới

Vun đắp lưu truyền nghề cổ dân ta

Nâng niu những tài hoa cổ nhạc,

Quyết tâm rồi tay nắm lấy bàn tay.



Thủ đô mới quyết nâng dân trí

Trật tự kỷ cương thiết lập hàng đầu

Giữ môi trường sạch xanh và rộng mở

Đảng cùng dân gắng sức chăm lo,

Xóa đói giảm nghèo làm theo quy chế

Tiết kiệm giảm chi tiêu lãng phí,

Tạo niềm tin dồn bước tới tương lai.



Mỗi người dân góp một phần sức lực

Chặng đường dài còn nguy biến, tai ương

Nhất mực cần cán bộ trung kiên

Cán bộ Đảng viên cùng người dân gương mẫu

Theo lời Bác gắng thi đua phấn đấu

Xây đất nước mình, tô thắm cảnh Rồng bay.

Thủ Đô lớn - gấp mười lần rạng rỡ

Sánh vai cùng bè bạn khắp năm châu.

(Ghi chú: Một số câu từ phỏng theo ý Bác)

Lý Thị Kim Dung





TRẦU CAU

TRẦU CAU




Tình kia nông nổi ra đi,

Trầu khô cau úa tiếc gì hỡi ai

Thức lâu mới biết đêm dài

Mất gầu tiếc đoạn dây dài, Tình ơi.

ĐÓN XUÂN XỨ HUẾ

ĐÓN XUÂN XỨ HUẾ




Đón Xuân Huế nhớ về Hà Nội,

Đất Tụ hồn thiêng để hóa Rồng .

Mưa xuân bay lộc trời rải khắp

Mong trần gian mọi kiếp yên vui./.



Huế mưa

Có một ngày mưa rơi nhiều quá,

Giá lạnh về ai hối hả trong mưa,

Những thành quách lâu đài trầm mặc,

Mơ vàng son một thưở đâu còn.

XUÂN VỀ

Xuân về


Bộn bề những việc không tên,

Vần thơ gói lại nỗi niềm riêng tư

Ghi nhịp đập trái tim hối hả

Chốn lao xao chỉ mật với ruồi

Ra sức vì dân làm nhiệm vụ,

Mong bình an cuộc sông tươi màu.

VÔ ĐỀ

Vô đề


Em xốc nổi tim yêu nồng cháy

Ngỡ tim người hoà nhịp yêu thương

Trong hờn giận yêu mà không nuối tiếc

Người quay lưng không giành trọn yêu thương!







Em đi chạy trốn giá băng,

Mong tìm hơi ấm những hoàng hôn rơi,

Trái tim dâng tặng cho đời,

Thơ tình viết mãi không nguôi nỗi buồn.



VÔ Đ Ề

VÔ Đ Ề




Bình minh, ngày mới bao thương nhớ

Nghe tiếng chim như tiếng reo mừng

Mong một hồi chuông, một dòng tin nhắn

Cho hai đầu thoả nỗi nhớ mong.



Tạm biệt ngày, chim kia về tổ

Bóng hoàng hôn phủ xuống vai gày

Ở đâu đó giữa hai đầu nỗi nhớ,

Trong giấc mơ khao khát một bóng hình



ƯỚC

ĐIÊN


Ta thèm, ta muốn, ta điên, say

Nâng chén rượu đào hương ngất ngây

Đất trời nghiêng cả mình ta đứng,

Ta vịn vào ta trong cơn say….



ƯỚC


Ước được từ nay cứ uống say

Được ở trên mây suốt cả ngày,

Sống giấc mơ tiên nơi trần thế,

Mơ được cùng nhau ở khắp nơi……





MỘT GIẤC MƠ TRƯA GIỮA CUỘC ĐỜI

SAY NGƯỜI, SAY RƯỢU ĐẾN CHƠI VƠI

ĐỜI SAY MƠ MỘT MIỀN YÊU DẤU,

MƠ MÃI KHÔNG THÔI NHỮNG NHIỆM MÀU.

QUỲNH HƯƠNG

Như cổ tích về bao nàng tiên nữ


E ấp trinh nguyên, vẻ đẹp trăng rằm

Khe khẽ mở ra – mộng trần huyền ảo

Giữa trăng khuya hay khoảnh khắc dưới đèn.



Như bức tranh tự mình tỏa sáng

Những thân hình mềm mại uốn cong

Sắc lá biếc màu tình yêu bình dị,

Nuôi một đời hoa ngắn ngủi chẳng rêu phong


Là Quỳnh hương, không sắc màu rực rỡ,


Lại êm đềm như nét nhạc, vần thơ

Chỉ biết hiến dâng cho người đời đón đợi,

Chỉ vươn mình tỏa sáng một lần thôi.



Lý Thị Kim Dung

Thứ Năm, 17 tháng 5, 2012

Hôm nay là một ngày mới, tươi đẹp hơn vì những ý nghĩ buồn đau đã phần nào vơi bớt. Cám ơn thời gian, đã mang đi những gì thuộc về quá khứ...

RƯỢU VÀ THƠ

RƯỢU VÀ THƠ




Say rượu làm thơ, ấy rất vui

Thiên hạ hò dô, tớ chỉ cười

Ngẫm bao cay đắng nên vần điệu

Ý bật lên lời, dạ thảnh thơi.



Làm thơ uống rượu cho quên hết

Những khổ cùng đau giữa cõi đời

Làm Tiên chắc sống dài sống mãi

Sao bằng có rượu có thơ vui./.

THƠ VIẾT Ở BIỂN

THƠ VIẾT Ở BIỂN




Sóng ở nơi đâu đến vỗ bờ,

Cánh chim theo sóng dệt câu thơ.



Mênh mông lòng biển tình yêu lớn,

Trao lính đảo xa nỗi nhớ nhà.



Tổ quốc ngàn năm bên biển lớn

Phong ba vẫn vững dáng Rồng bay./.



Lý Thị Kim Dung

THÁNG TƯ RỒI !

THÁNG TƯ RỒI !




Tháng tư rồi anh có biêt không

Loa kèn nở trắng một màu thương nhớ

Những bông hoa như vì sao rực rỡ

Như những niềm vui nỗi nhớ trong lòng



Người lính trẻ trước ngày ra trận

Tặng người yêu bông hoa trắng như sao

Tặng nỗi nhớ cho một người ở lại

Để mỗi ngày hè hoa giục nỗi nhớ nhung



Và mỗi năm chỉ một mùa hoa nở

Để kể cho ai câu chuyện thật buồn

Những người yêu sẽ thấy yêu hơn

Màu trắng thủy chung, tình yêu người lính./.



Lý Thị Kim Dung



TÔI BIẾT

Anh và em




TÔI BIẾT RẰNG TÔI ĐÃ YÊU EM

BẰNG TẤT CẢ TRÁI TIM VÀ HƠI THỞ

NƠI EM ĐI QUA CÓ DÁNG HÌNH TÔI Ở ĐÓ

DÕI THEO EM TỪNG BƯỚC TỪNG LỜI....



TA CÓ NHAU TỪNG PHÚT GIÂY TỪNG NHỊP ĐẬP

KHÔNG HẸN MÀ NÊN TRỌN KIẾP CHẲNG XA RỜI.

CÓ THỂ NÀO EM LẠI CHẲNG YÊU TÔI

VÌ TRÁI TIM TÔI ĐÃ TRAO EM QUYỀN NẮM GIỮ....



TÔI Ở TRONG EM TRONG MỌI NGÔN TỪ

TRONG MỌI KHỔ ĐAU TRONG NIỀM VUI SƯỚNG

VÀ EM HỠI TA CÓ NHAU MÃI MÃI

CẢ CUỘC ĐỜI ANH NGUYỆN CHẾT VÌ EM./.






Trong giấc mơ,

Anh bỏ em ,

Bay về quá khứ,

Em rơi vào bóng đêm,

Nổi chìm nỗi nhớ,



Vũ trụ bao la,

Em chỉ có một mình,

Chỉ mong một trận cuồng phong bão tố,

Cuốn bay đi như ngọn đũa thần kỳ,

Ra khỏi giấc mơ,

Trở về ngôi nhà hạnh phúc.



Từ giấc mơ

Đến với giấc mơ,

Đời chưa cho em,

Cập đến bến bờ hạnh phúc.



Xa vời

Nỗi nhớ không tên,

Niềm vui

Cũng không tên

Thật lạ

Mình đang ở giấc mơ

Hay trong vòng vây sự thực?

Lý Kim Dung

NHỚ

NHỚ






Mùa thu tới bên em lặng lẽ,

Gió mơn man làn tóc em xanh...



Hơi thở mùa thu gợi từng nỗi nhớ

Như nhắc tiếng ai lời say đắm ngọt ngào,

Như nhớ vòng tay ai còn thiết tha mời gọi,

Như phố đông kia vẫn thiếu một bóng người.



Để ta nhớ những chiều nao đưa đón,

Hai bóng hoà nhau như chỉ có một người.

Mùa thu hỡi sao tràn đầy nỗi nhớ,

Anh CÒN xa mà em vẫn hoài mong.



Mây đi đâu còn có gió theo cùng

Em tựa cửa với trái tim mình thổn thức,

Mùa thu hỡi hãy ra đi chậm nhé,

Đừng để Đông về tê cứng trái tim em.

KHÁT

KHÁT




Anh có biết, xa anh một ngày dài lắm

Trái tim buồn làm ngưng đọng cả thời gian.

Em thổn thức theo từng làn gió thổi

Mỗi cơn mưa như nước mắt của lòng em.

Anh có biết, từng phút giây thầm lặng

Chỉ ước ao mình sẽ lại gặp nhau.

Nhưng quá khứ chỉ còn là ảo ảnh

Thiêu đốt trong em một cơn khát vĩnh hằng./.





Lý Kim Dung

LỜI KẺ SI TÌNH NGU NGỐC

LỜI KẺ SI TÌNH NGU NGỐC




Anh đã nói bên em

Có những phút giây

tuyệt vời hạnh phúc

Có những nụ hôn

quyến rũ nồng nàn,

Chẳng gì

sánh nổi với Anh

Để em

hơn một lần

tỉnh, say mộng mị.



Trái đất vẫn quay,

trượt trên bản lề cuộc sống,

Anh đi vào khoảng trống không gian,

Chẳng còn những phút giây

anh hiện hữu.

Vì trót quá yêu anh

mà nay

Tình ruồng bỏ

Trái tim em

lạc mất lối về.



Anh,

Chỉ mình Anh,

Lấp đầy

khoảng trống trong em./.



YÊU NHƯ NGÀY TẬN THẾ

YÊU


Có một người con gái đang yêy

Cả thế giới không còn hiện hữu

Bởi trong cô chỉ một bóng hình

Chỉ ánh mắt, nụ cười người ấy

Làm cô vui cuộc sống ngất ngây

Yêu cuông nhiệt như cơn say bất tận

Yêu như ngày tận thế đã cận kề./.

EM ĐÂU RỒI

EM ĐÂU RỒI


Tiếng anh gọi tìm em mỗi sớm

Làm con tim xúc động bồi hồi

Mơ có nhau mọi lúc mọi nơi

Tình bắt tội trái tim mình bỏng cháy.

YÊU

YÊU


Yêu nhau say đắm nụ cười

Xa nhau nhớ cả những nơi đứng ngồi

Mà nay hai nửa xa rồi

Mà nay thiên lý mỗi nơi mỗi người./.

GỬI ANH XUÂN TIỀN

GỬI ANH XUÂN TIỀN


Hay tin bà đã mất rồi

Vội mong gửi kịp đôi lời viếng thăm

Mẹ Anh về cõi trăm năm

Xót lòng con cháu vành khăn trắng đường,

Tiễn Người về cõi Tây phương

Thảo thơm hương khói trọn đường hiếu nhân,

Bạn bè ở khắp xa gần

Cùng về chia sẻ, thêm phần nhớ thương

Mẹ là Tình nghĩa quê hương

Trong tim có mẹ tình thương mãi còn./.

HỒ XANH

Hồ xanh


Kính tặng anh Phạm Thanh Đông



Hồ Bông xanh gợn nước lăn tăn

Thiên thanh nước biếc gương trời tặng

Rập rờn trứng cá một bờ xanh

Nheo mắt nhìn, thi sĩ thả hồn thơ.



Một bờ cây xanh ôm mặt nước gương xanh

Ôm những làn mây xanh hòa trong làn mây trắng

Em đón gió trong tận cùng im lặng

Đón từ anh câu chuyện lính phi công

Như cổ tích- bảo tàng- trang sách

Em lần theo trong khám phá đợi chờ

Và tâm hồn nảy nở những vần thơ

Và những chồi non cùng muôn ngàn lộc biếc

Nở thành hoa muốn gửi tặng riêng anh

Những người lính như mùa xuân bất tận

Hoa tình yêu vời vợi sắc Lá Xanh.

GIÓ

GIÓ


Em chỉ là cơn gió mỏng manh

Đã vô tình bên anh thoảng lướt

Có lời yêu tự gió hòa lên tiếng hát

Để lặng thầm, theo gió mãi bay xa.

KHÔNG ĐỀ

KHÔNG ĐỀ


Bóng hình anh đầy những trang thơ em viết

Những xôn xao, những nỗi nhớ lặng thầm

Không thể bình yên, chẳng thể nào gào thét

Và những vần thơ không giết nổi một bóng hình./.



THIÊN ĐƯỜNG

THIÊN ĐƯỜNG


Háo hức cùng anh về lại thăm quê,

Vui lễ hội, nhanh chân rời Thành phố!



Quê ta đó có Sông Châu, Núi Đọi

Bao lần về mà ở lại chẳng bao lâu

Phố xá ồn ào làng quê vẫn bình yên

Vẫn cánh cò bay trên đồng xanh lúa biếc.



Đây núi đá một tòa xinh cổ tự

Nâng bước ta lên theo làn gió quê hương

Nơi cửa Phật dâng nén hương tâm cúng,

Phật ở trong Tâm cho chân bước nhẹ nhàng.



Nhớ những đêm trăng sông quê tràn ánh sáng

Im dấu con đò chầm chậm bóng thời gian

Có những lứa đôi lặng thầm hồi trai trẻ

Ríu rít lớn lên rồi vội vã chia xa



Để những bánh xe đưa người về chốn cũ,

Nơi bình yên bến đỗ của con tim./.



Lý Thị Kim Dung

ĐỒI TỈN KEO

ĐỒI TỈN KEO




Đỉnh đồi gió mát trăng thanh

Lưng đồi bóng Bác như tranh toạ thiền

Lập loè dâm bụt bên hiên

Mà nghe sâu nặng nỗi niềm - Quê hương.



Nơi đây chỉ lán tranh vách nứa,

Mà khơi nên sức mạnh quật cường,

Xây thành luỹ trong lòng dân quanh bóng Bác,

Lập chiến khu mang dáng vóc Thủ đô.



Chín năm kháng chiến ngàn gian khổ,

Việt Bắc viết nên trang sử đỏ

Lãnh tụ chỉ đường, đoàn kết lập công.

Việt bắc sáng: những tên đường, ngọn núi, dòng sông...



Khi sông núi cờ hồng trải khắp

Lòng dân vui đón Bác về xuôi,

Nơi đây vẫn truyền lưu dòng suối ngọt

Dấu tích khởi nguồn cho Cách mạng thành công./.

ĐỀN BÁC Ở ĐÈO DE

ĐỀN BÁC Ở ĐÈO DE




Nơi đây ghi dấu Bác năm nào

Lo việc nước, Người vượt bao ghềnh thác,

Dắt giống nòi qua bao nỗi lầm than,

Giành đất nước từ tay bầy lang sói.



Hôm nay gió lộng nơi Đền Bác

Bao cháu con dâng thương nhớ muôn đời,

Núi non lặng nhớ Người thêm xanh biếc

Ngàn cây xanh toả bóng đứng canh Đền.



Hồ Chí Minh mặt trời sáng mãi*

Cho hôm nay và cả mai sau

Cho con ngắm đài sen lưu bóng Bác

Ngan ngát hương hoa, lưu luyến mãi nơi này./.

LY CAPHE BAN MÊ

LY CAPHE BAN MÊ




Cho tôi ly cà phê

Món này ai chẳng mê

Trong phút giây thư giãn,



Cho anh được nhìn em

Bóng hình sao xinh thế

Lặng thầm mà duyên ghê!



Cho tôi được cùng em

Nâng một ly Ban mê

Không rượu mà cũng phê



Chỉ một chút dừng chân,

Hương cà phê quyến rũ

Nhạc ru hồn Ban Mê./.

THẢM HỌA NƯỚC MỸ

THẢM HỌA NƯỚC MỸ


(Mười năm nhìn lại)

Thế giới rùng mình, những con tim thảng thốt

Khói bom rung bỏng rát những dòng tin

Bóng nước Mỹ

Sụt nghiêng hai tòa tháp

Hận thù nào đang gõ cửa phố Uôn (Wall)

Washington bóng chiều đỏ xuống

Khói lửa ngập tràn nặng một mầu tang

Đếm cái chết trong từng khoảnh khắc,

Những con tim cùng nức nở bồi hồi

No more blood- tiếng kêu thảm thiết

No War Bush - hãy trả lời thế giới

Xóa bỏ chiến tranh giữ lấy hòa bình./.

Khai bút

RẰM NGUYÊN TIÊU MẬU TÝ


Khai bút làm thơ giữa ánh khuya

Trăng lên rạng rỡ hắt bên hè

Cô đơn trăng đón mùa xuân mới

Khao khát cùng thơ tận đáy lòng./.

TÌNH THƠ

TÌNH THƠ


Còn mong được đón mấy mươi xuân

Thấp thoáng xuân qua, ngoài bốn chục

Ước vọng chưa tròn, tình dang dở

Trầm luân bể khổ một hồn thơ.



NGÀY XUÂN VÀ THƠ BÁC

NGÀY XUÂN VÀ THƠ BÁC


“Sáu mươi tuổi vẫn chưa già

Bảy mươi làm tướng vẫn ra chiến trường”

Vần thơ tiếng Bác thân thương

Đọc thơ- truyền lệnh mở đường tiến công

Bác mơ một dải non sông

Cờ hồng thống nhất thỏa lòng Bác Mong

Toàn dân theo Bác một lòng

Mỗi mùa xuân thắm tình nồng Bác trao.

NHỚ BÁC

NHỚ BÁC


Việt Nam gắn với tên Người

Hồn thơ thăm thẳm tựa lời nước non

Dù cho sông cạn đá mòn

Quyết vì độc lập nước non vẹn toàn,

Trọn đời vì nước vì dân

Xây nền dân chủ nước yên dân giàu

Tiếng thơm vọng khắp năm châu

Tình Người còn mãi khắc sâu muôn đời.



ĐỌC THƠ ĐẶNG VƯƠNG HƯNG

ĐỌC THƠ ĐẶNG VƯƠNG HƯNG


Những cái tên như người bạn cũ

Đón bạn thơ từ bậc cửa trái tim

Những vần thơ mang trái tim bầu bạn

Mang niềm vui, hy vọng, nghĩa tình./.



CHIA TAY

VÔ ĐỀ


Những bước chân thật khéo vô tình

Đưa ta đến những nơi mình gặp gỡ

Để xót xa thêm hai chữ duyên - tình

Để nỗi buồn ùa vào thơ chan chứa./.



VÔ ĐỀ


Những bước chân thật khéo vô tình

Đưa ta đến những nơi mình gặp gỡ

Để xót xa thêm hai chữ duyên - tình

Để nỗi buồn ùa vào thơ chan chứa./.



CHIA TAY

Anh đi có nhớ nơi này

Câu thơ em viết hao gầy nhớ nhung

Anh đi em muốn theo cùng,

Anh về bên ấy mà lòng có xa?

Anh đi anh cũng xót xa

Nhớ hình nhớ bóng phải xa không đành


Anh đi có nhớ nơi này

Câu thơ em viết hao gầy nhớ nhung

Anh đi em muốn theo cùng,

Anh về bên ấy mà lòng có xa?

Anh đi anh cũng xót xa

Nhớ hình nhớ bóng phải xa không đành

KHÁT

KHÁT


Em khát đôi môi anh

Khát vòng tay ấm áp

Khát chạm vào bên ngực

Lắng nghe lời trái tim./.



KHÁT

KHÁT


Em khát đôi môi anh

Khát vòng tay ấm áp

Khát chạm vào bên ngực

Lắng nghe lời trái tim./.



BÌNH MINH

BÌNH MINH


Nhỏ nhoi những cánh buồm

Lướt mình trong sương sớm

Nhẹ tênh nhẹ tênh thôi

Khát khao thuyền rời bến...



Bật lên từ chân trời

Vầng dương dần lóe sáng

Những cánh buồm trôi xa

Hòa vào trong nắng sớm...

Tĩnh Gia- Thanh Hóa 7/2011

SAO SÁNG

SAO SÁNG


Sao sáng mọc lên giữa khoảng trời

Chói ngời rạng rỡ lung linh sắc

Góp một vì sao trong đêm tối

Xóa bỏ màn đêm quá lạnh lùng

BIỂN CHIỀU

BIỂN CHIỀU




Biển biếc chiều hôm tim tím xanh

Ngàn sao mọc sớm sáng long lanh

Say say tiếng sóng chiều buông xuống

Mở cửa hồn ta trong cõi mơ!

ĐÊM SÔNG HÀN

ĐÊM SÔNG HÀN




Màn mưa lấp lánh tựa sao rơi

Từng giọt sầu tuôn giữa đất trời

Xa xa lấp loáng ngàn tia sáng

Soi bóng cầu đêm rực ánh vàng.

Gió vẫy vùng lên những ngọn roi

Mưa tuôn xối xả người sống chậm

Se se áo mỏng hồn em lạnh

Thi sĩ ngẩn ngơ ngắm cảnh buồn.

TRANG TRỊNH

TRANG TRỊNH

Sáu mươi tám phím đàn, ngón tay em tạo nên bao kỳ diệu


Sóng đàn xô, cuộn chảy thác âm thanh

Nghe náo nức như tiếng rừng xanh và biển cả,

Như tình yêu và vẻ đẹp của muôn loài,

Như cổ tích hòa ngón tay em từng nhịp

Những cung đàn từ muôn thuở lại vang lên…

Em như nàng công chúa tuổi thần tiên

Đã có được phép màu từ Gậy Tiên cổ tích.

Tháng 3/2012

KHÁT KHAO NGƯỜI MẸ

“Hoàng hôn đời người” hay câu chuyện của người


Chỉ khát mong được một lần làm mẹ

Ai đã nói “Con gái có thì,

Còn các cô đâu có thì con gái

Chỉ một thời chiến trường tuổi xuân gửi lại

Hoàng hôn rồi mái tóc điểm toàn sương.

Chỉ còn màu xanh trong tim mình sót lại

Khao khát cháy lòng ru một tiếng À ơi!

Cho nước mắt cứ chảy dài trong mong đợi

Khao khát mỏi mòn bóng dáng chút tình thương.

Cầu mong cứ mỗi ngày thôi thúc

Một mầm xanh gieo hy vọng cứu cuộc đời,

Nay mai có bàn tay con dắt mẹ,

Dắt díu đỡ đần cả bao đồng đội

Thiếu vắng tình thương một mái ấm gia đình.

Không có con, ước bao lần được chết

Như bao người đồng đội đã hy sinh…

Sống cô độc những cuộc đời bế tắc

Hy sinh này thầm lặng có ai hay?...

Mẹ Dung viết ngày 30/3/2012.

Mong con sống xứng đáng với những người mẹ khát con trai.





ĐÓN CON

ĐÓN CON NGÀY RẰM NGUYÊN TIÊU


Chờ con mở báo nghiền từng chữ

Rạng rỡ trăng lên trước cổng trường,

Trăng mờ cảnh đẹp chưa lan tới,

Thi hứng vụt lên, trống đánh Tùng.

Hoàng hôn ở lại, thơ đọc dở

Vội đón con về, tối lại xem.

Rằm nguyên tiêu năm Nhâm Thìn 2012

Lý Thị Kim Dung

NGẮM HOA HẬU

NGẮM HOA HẬU


Bao cặp mắt hướng về em mê mải

Làn da căng, ánh mắt tràn trề

Môi quả ngọt, ngực căng tràn sức sống

Làn thanh xuân trong dáng tóc mượt mà

Thon hình dáng bước đi mềm, uyển chuyển

Em yêu kiều cất tiếng ngọt và trong,

Em đẹp quá, đời có em đẹp quá

Cho say mê lay động mọi tâm hồn!

4/10/2007 Thi hoa hậu nước Anh

Lý Thị Kim Dung

THI TUYỂN DỤNG

THI TUYỂN DỤNG


Nhân tài tuyển dụng hôm nay

Ngoại ngữ câm điếc, chân tay không nghề,

Hồ sơ đọc rõ gớm ghê

Tiếng Anh, vi tính bằng Xê như người

Chưa qua kiến tập trường đời,

Cử nhân đại học cất lời khó khăn

Vậy nên xin có lời khuyên

Hội nhập thế giới phải năng luyện rèn

Chuyên môn nhất mực phải chuyên,

Kỹ năng cuộc sống không nên ngại ngần,

Dân ta truyền thống kiệm cần

Những lời ăn nói phải lựa vần thanh tao,

Hoa sen nở giữa bùn ao,

Để cho hương sắc người nào cũng say./.

Lý Thị Kim Dung

NGUYỆN CẦU

MỘT PHÚT NGUYỆN CẦU


Nhân danh, cha , con và thánh thần

Tạ ơn người cho chúng con được sống

Cho chúng con được trọn giấc mơ

Được sống trong yêu thương cùng mẹ cha, đồng loại

Không có kẻ thù, bạo lực, chiến tranh

Không muốn những bất công và bàn tay chờ bố thí

Và trẻ thơ lưu lạc mất mẹ cha….

Con cầu nguyện chúa trên cao tôn kính

Nghe giùm con những tiếng thỉnh cầu

Người che chở mỗi bước chân con bước

Dù con chỉ là hạt cát giữa chốn đây,

Cầu Người có quyền năng trong bốn bể

Cho con mang dũng khí làm người./.

TÌNH CHA

TÌNH CHA

(Tặng những người nuôi con một mình)


Tài sản của cha không gì đáng giá

Chỉ mình con là vật báu suốt đời

Ngày ngày dõi theo từng bước từng lời

Mong trí tuệ con năng rèn giũa

Đạo đức chuyên cần không mê mải vui chơi

Con có biết lòng cha chỉ muốn

Giành cho con hết

Những yêu thương cháy bỏng nhất trong đời

Vì với cha, con chỉ một trong lòng cha duy nhất./.

MÙA XUÂN CỦA CON

MÙA XUÂN CỦA CON


Con ơi Đinh Hợi xuân vừa đến

Con hãy giang tay để đón mừng,

Chào xuân con hãy hòa nhịp bước

Trong thắm tươi tình bạn tuổi thần tiên

Để trải nghiệm những niềm vui khám phá

Tự viết nên thành quả cho mình

Học bè bạn, lắng nghe, biết tự mình tìm hiểu

Làm trò ngoan, biết hiếu thảo, biết vâng lời

Mẹ ước mong con sức sống mãi tràn đầy.

Xuân 2007

Lý Thị Kim Dung

KHÔNG ĐỀ

KHÔNG ĐỀ


Không tự mãn để mình thêm cố gắng

Nhắc mình luôn suy nghĩ tới cùng

Đừng vội vã, đừng cho mình luôn đúng

Cùng ngẫm suy khi giành giật với thời gian.

Đừng đơn độc một mình trong sung sướng,

Tìm sẻ chia khi gặp bước khó khăn

Đừng buộc mình vào đôi chân kẻ khác

Biết quay đi khi gặp kẻ đớn hèn.

XUÂN MỚI

KHÔNG ĐỀ


Xuân đã ngàn năm cả triệu năm

Muôn lòng nao nức khi xuân tới

Mẹ nhắc lòng mình cầu xuân mới

Mẹ gắng nhiều hơn chăm con ngoan./.

PHÁO HOA

PHÁO HOA


Xanh đỏ ngàn hoa cháy vút lên

Phép màu tô vẽ cảnh thần tiên

Trong veo con ngắm nhìn hoa pháo

Tỏa sáng trong đêm nụ cười hiền.

(Giao thừa năm Đinh Hợi cùng con ngắm pháo hoa hồ Ngọc Khánh)

NHỚ NGÀY GẶP MẶT

Nhớ ngày gặp mặt


Kính tặng Anh Đông và các đồng đội



Hai sáu tháng tư, ngày các anh gặp mặt,

Đồng đội tìm nhau như thân thể chẳng lìa xa



Những phút giây bên nhau niềm thương yêu toả sáng

Ánh mắt reo vui, nảy nở tựa sao trời

Những nồng hậu, khát khao như một thời tuổi trẻ,

In đậm trong nhau từng giây phút ngọt ngào



Câu chuyện bên nhau - qua bao vùng trời kỷ niệm,

Sáng ngời niềm vui khi chiến thắng quân thù,

Bùi ngùi thiết tha, khi sâu lắng nhớ về đồng đội,

Những cái tên không hội tụ ngày về...



Những phút giây tột cùng thảm khốc,

Cái chết kề bên đâu dễ gì quên,

Các anh trở về vùng cuộc sống bình yên,

Để nâng niu từng niềm vui, từng phút giây hạnh phúc.



Thế hệ các Anh, Lịch sử đã khắc ghi nhiều được mất,

Lớp lớp đàn em ngưỡng mộ các Anh hùng

Em muốn gần bên và chạm tới các anh

Trao bao thân thương dù chỉ cái bắt tay, một lần gặp mặt



Cháy mãi trong em ngọn lửa tình người chân thật,

Ánh sáng niềm tin còn toả mãi trong tim!

NGÀY TRỞ VỀ

Ngày trở về




Kính tặng hương hồn các Liệt sỹ quê hương Khương Thượng

Đã được quy tập đón nhận hài cốt về nghĩa trang liệt sỹ Hà nội

(LS Lê Công Vinh, LS Hoàng Đình Lê.....)



Như lời thề tình yêu,

Cái nắm tay bỏng giãy

“Hãy chờ anh trở về”

Anh đi rồi em khóc

Nén nhớ nhung trong lòng.





Tình yêu như trái chín

Theo tháng năm ửng hồng

Đi hết cuộc chiến tranh,

Mà anh không về nữa...

Bóng anh em hoài trông.





Nơi chiến trường khói lửa,

Anh hoá thành núi sông

Cỏ cây truyền hơi thở

Gió hát lời yêu thương...

Quê nhà em vẫn đợi...





Lấy chồng thời chiến binh,

Câu thơ tự ngàn xưa

Mấy người đi trở lại,

Lời yêu em giữ mãi

Trong lặng thầm con tim.





Hương trầm say ngan ngát,

Sao ấm áp hồn em

Bao ánh mắt dồn quanh

Sẻ chia trong ngày cuối

Anh trở về bên em..../.





Lý Thị Kim Dung

TÌNH YÊU NGƯỜI LÍNH PHI CÔNG

TÌNH YÊU


NGƯỜI LÍNH KHÔNG QUÂN





Thoáng chốc anh nhìn chợt nhận ra em,

Người anh đã mỏi mòn thương nhớ,

Thấy em rồi, lại sợ em rồi vụt biến,

Em đi rồi, chẳng thể thấy lại em.



Anh muốn ôm em ghì chặt mái đầu,

Để kề cận trái tim anh mãi mãi,

Hỡi em yêu, một tình yêu điên dại

Bùng cháy trong Anh khi gặp mắt em nhìn.



Em tươi thắm như nụ hoa vừa hé,

Em yêu kiều trong dáng điệu thướt tha,

Là hình bóng trái tim anh mơ tưởng

Suốt tháng năm dài tuổi trẻ trải muôn phương.



Đời lính xông pha gian khổ coi thường,

Nhưng bất động nhìn em trong cảm nhận,

Ngọn lửa Tình người nồng ấm toả lan xa,

Em- đã là một phần nhịp đập trái tim Anh



Lý Thị Kim Dung



LÍNH PHI CÔNG

LÍNH PHI CÔNG




Như cánh chim bay trên bầu trời,

Nhìn Tổ Quốc từ trên cao vời vợi

Lòng tự hào và trái tim sôi nổi,

Dâng hiến cuộc đời cho những chuyến bay.



Rộn rã tầng không mỗi lần xuất kích,

Đuổi đánh quân thù không cho chúng yên thân,

Đây mảnh đất, vùng trời Tổ Quốc,

Thấm máu hy sinh bao đồng đội Anh hùng.



Vào lính Không quân, Anh nào cũng đẹp,

Văn nghệ, thể thao hội đủ sắc màu,

Khúc hát tình yêu ca vang ngày tháng,

Cuộc chiến đi qua vẫn rộn rã đời thường.



Giữ trọn lời thề và chân dung Người Lính,

Sống một đời Nhân nghĩa Thuỷ chung,

Bóng các Anh làm màu xanh đẹp mãi,

Những Anh hùng - đâu phải của riêng ai!



4/2011

BỤI THỜI GIAN

BỤI THỜI GIAN




Tháng tư lại về,

Bước chân đưa ta về thăm đồng đội,

Thắp từng nén hương trên mỗi nấm mồ.

Trái tim bồi hồi nhớ một thời tuổi trẻ,

Cuồn cuộn trôi đi

Bước chân dồn như sóng vỗ.





Có những mối tình dang dở,

Có những thân xác hoá vào núi sông cây cỏ,

Có những đau thương nhuộm trắng mái đầu...

Để ta nhớ những tháng Tư như thế,

Bụi thời gian

Vương trong mắt lính già./.

NHỚ THÁNG TƯ

Nhớ tháng tư


Tặng các anh Khoa, Đắc, Thắng, Độ, Hùng, Đông...



Đêm của các Anh, Rượu nồng như lửa cháy,

Câu chuyện ùa về, ký ức mãi màu xanh.



Nhớ những trận đánh quân ta thề quyết thắng,

Cất cánh bay lên hy vọng cũng tràn trề.



Có lúc reo ca, có lúc thật đau buồn,

Hai bốn tháng tư bao người ngã xuống...



Vắng mặt hôm nay bên bữa cơm đồng đội,

Cho chúng tôi nâng chén, ngậm ngùi./.





KHÔNG ĐỀ

KHÔNG ĐỀ




Bơ vơ trên trang giấy.

Chẳng biết là đi đâu,

Trong tận cùng nỗi nhớ,

Lại nghiêng về bóng anh.





Thơ tình viết một câu,

In lòng bao nỗi nhớ,

Khắc khoải từng cơn gió,

Vật vã suốt đêm trường.

THƠ

THƠ




Em gửi tặng anh,

Thơ

Và những tột cùng thương nhớ,

Những khoảnh khắc cuộc đời,

Là những phút đam mê,

Là những ngày phong ba bão tố



Với em,

Anh là bài thơ,

Em viết suốt cuộc đời./.

LÊN NON

LÊN NON




Quanh co núi lượn cây trùng điệp

Vi vút tầng cao lên mãi cao



Non thiêng mờ ảo đường sương gió

Nối bước cha ông chốn thượng ngàn



Ngắm cả núi sông hồn đất nước

Trời xanh soi thấu cả tâm hồn./.





ĐAM MÊ

ĐAM MÊ




Mơ màng ta bước trên mặt đất

Mà hồn bay cao ngát tận trời xanh

Xanh thêm nữa để hồn ta cất cánh

Từng vần thơ in dấu những nụ hôn./.



HỎI

HỎI




Anh hỏi em nhớ ai

Biết trả lời sao được

Nghĩa tình tròn sau trước

Sâu nặng làm sao quên



Anh là người bạn tốt

Thấu hiểu trọn nỗi niềm

Luôn bên nhau thành thực

Cậy ra tay nối liền.



HỘI NGỘ



Hội ngộ rồi chia ly,

Gửi vào thơ nỗi nhớ



Thời gian đi chẳng đợi

Hoa thắm đã phai màu



Hai mái đầu sương gió

Chỉ mơ về bên nhau



Khắc ghi lòng thật sâu

Thơ đầy thêm nỗi nhớ./.





MƯA

MƯA




Mưa rơi ướt một góc trời

Ngắm mưa rơi lệ nhớ người yêu xưa

Bồng bềnh kỷ niệm trong mưa

Nụ hôn say đắm như vừa hôm qua

Một bờ vai rộng thiết tha

Chở che âu yếm mặn mà khó quên

Giờ trong xa cách triền miên

Cơn mưa kỷ niệm nối liền vần thơ.

MUỐN

MUỐN




Em đã muốn quên ANH

Mà dòng tên

Đã in sâu thành kỷ niệm

Nhớ anh

Em soi vào cái bóng

Ngỡ thấy anh

Trong nước mắt lệ nhoà

Khi em đối mặt

Một mình cùng nỗi nhớ

Thì Anh ơi

Em càng chẳng thể quên.

LKD

RU CHÁU

RU CHÁU




Ông ngồi ru cháu mơ màng

Lắng nghe khúc hát từ hàng xóm quen

Khúc ca đời lính vang lên

Ông say sưa hát, tay êm cháu nằm



Miệng ru lòng cũng ngâm nga

Làm thơ để ngóng chờ bà thay ca

Bà đi chợ mãi đàng xa

Để hai ông cháu ngủ gà ngủ nghiêng.



Một đời say khúc quân hành

Bây giờ ru cháu hát thành vần thơ

Thơ đem vui đến bất ngờ

Nỗi buồn thi sĩ thuở xưa quay về

ẢO ẢNH

ẢO ẢNH




ANH CÓ BIẾT XA ANH MỘT NGÀY DÀI LẮM

TRÁI TIM BUỒN LÀM NGƯNG ĐỌNG CẢ THỜI GIAN

EM THỔN THỨC THEO TỪNG LÀN GIÓ THỔI

MỖI CƠN MƯA NHƯ NƯỚC MẮT CỦA LÒNG EM.



ANH CÓ BIẾT TỪNG PHÚT GIÂY THẦM LẶNG

CHỈ ƯỚC AO MÌNH SẼ LẠI GẶP NHAU

NHƯNG QUÁ KHỨ CHỈ CÒN LÀ ẢO ẢNH

THIÊU ĐỐT TRONG EM CƠN KHÁT VĨNH HẰNG./.

NHỚ I

NHỚ




Những lúc vắng anh lòng buồn biết mấy

Thèm tiếng chuông ngân, nhớ giọng anh cười

Nhớ cái ôm anh nồng nàn, mạnh mẽ

Hơi ấm truyền sang, quên hết muộn phiền,



Bởi trái tim em nhớ anh nhiều lắm

Để mỗi giây lại muốn gần anh

Bởi trái tim em thương nhớ tràn đầy,

Em chỉ muốn tan vào làn gió.



Là cơn gió, là vô hình vô ảnh

Đến bên anh rồi ở mãi bên anh

Là cơn gió là vô hình vô ảnh

Là hư vô nhưng mãi mãi có nhau!



TÂM SỰ

Tâm sư


Yêu rồi mới biết yêu là khổ

Là nhớ là thương đến mỏi mòn



Nên thầm ước lại thời tuổi trẻ

Chẳng mắc nhớ nhung chẳng khóc thầm.





Biết gửi vào đâu bao thân thương kỷ niệm

Những nhớ nhung khao khát tựa ngàn trùng



Anh gần thế mà nỡ hoài xa cách

Để mình em lặng lẽ nhớ về anh



Em chỉ là một cô gái quá mỏng manh,

Trao trọn tình yêu vào bóng hình người lính



Để những phút giận hờn cũng một mình nuối tiếc

Bởi đơn phương níu giữ bóng hình anh



Chỉ còn gặp anh trong giấc mơ ngắn ngủi

Trải lòng mình nhói buốt những câu thơ



Ngỡ mình như chiếc lá bơ vơ

Theo làn gió đậu bờ vai anh khoảnh khắc…



Xa anh rồi trái tim em nức nở

Nhớ những nụ hôn rạo rực suốt chiều nao…



Trái tim gọi, anh vẫn hoài xa vắng

Mãi mãi cách xa thăm thẳm cõi lòng…



Em sợ cô đơn khi nắng vàng thiêu đốt

Em sợ mỗi chiều rơi lệ trước hoàng hôn./.



VIÊN ĐÌNH- VĨNH LONG TỰ

VIÊN ĐÌNH- VĨNH LONG TỰ

Chùa vắng chim kêu trong mắt lá,
Cây già đùa giỡn với nắng trưa,
Hương Lan, hương Bưởi thơm ngào ngạt,
Gió gọi đồng xanh sóng rập rờn./.
                              01/05/2012

NHỚ 3

NHỚ


Cứ thao thức nỗi nhớ nào da diết

Trong tim em một giọng nói thân thương

Reo khúc hát tựa cung đàn muôn điệu

Dù xa nhau tiếng hát vẫn gần bên







SỢ

Chỉ sợ một khi tình yêu chấm hết

Đối diện trong ta chỉ có một mình

Không hiện hữu xót xa lời từ biệt

Không thể nào quên dù chỉ ánh mắt nhìn.





Kỷ niệm

Có những phút trẫm mình vào kỷ niệm

Trao nụ hôn giữa triệu ánh sao trời

Xa cách thế chợt gần trong gang tấc

Khi không trung vang vọng một tiếng đàn

NHỚ 2

NHỚ


Cứ thao thức nỗi nhớ nào da diết

Trong tim em một giọng nói thân thương

Reo khúc hát tựa cung đàn muôn điệu

Dù xa nhau tiếng hát vẫn gần bên

PHẢI LÒNG

ANH


Em phải lòng anh khi nghe tiếng hát

Nghe lòng mình dào dạt những nhớ thương

Trái tim như con tàu lao khỏi bến,

Khát bến bờ nào em được thấy bóng anh.



Không có anh, làm sao em sống nổi,

Trái tim này hóa đá bởi chờ anh.

THƠ

THƠ


Nếu một mai tạm xa rời trần thế

Ai người thương hãy chép tặng câu thơ

Để ta sẽ có thêm bầu bạn

Thơ với người làm bạn trăm năm.



Chưa biết làm thơ , chưa rành theo luật .

Trên trang giấy cứ rối bời câu chữ

Giọt sầu vương buồn bã những suy tư

Từng đêm dài trong thơ nuôi mộng đẹp./.

NHỚ

NHỚ


Mỗi ngày em viết một vần thơ

Cho vơi bớt niềm thương và nỗi nhớ

Cho tình yêu rạng ngời muôn thuở

Trái tim yêu không ranh gới sẻ chia



Và trái tim em từng ngày thương nhớ,

Nỗi nhớ âm thầm trong nghẹn đắng trong tim./.

HÔN

HÔN


Gắn chặt môi hôn nồng nàn bất tận’

Run rẩy đam mê xiết chặt vòng tay,

Bờ vai mềm mùi tóc em thơm ngát

Anh bồng bềnh trôi, em lướt mãi trong mơ.

ANH

ANH


Cánh đồng quê một màu xanh tha thiết

Gió đê mê hồn nhẹ bỗng từng mây

Em nép vào anh say hồn quê chếnh choáng

Bờ vai anh căng rộng chở che em./.



YÊU ANH

KHÔNG ĐỀ


Em yêu anh bằng trái tim ngây dại

Chỉ khắc ghi sâu đậm một bóng hình

Không muốn xa anh dù chỉ trong khoảnh khắc

Nụ người anh làm ấm áp tim em.



Như ngọn lửa không ngừng thiêu đốt

Cháy trong em nỗi nhớ vô bờ

Trái tim em luôn thầm gọi tên anh

Dù bão tố không phai hình bóng.



Vì sao chót lỡ yêu nhiều thế

Lòng vấn vương trĩu nặng ưu tư

Em chỉ thấy anh như hòn núi lớn

Mà lòng em là suối nhỏ bao quanh./.



Lý thị Kim Dung

KHÓC BÁC

Khóc nhân ngày giỗ Bác




Bác ơi,

Bao trái tim quặn đau vì nhớ Bác,

Những tấm lòng thường gọi Bác xưng con,

Vì vốn nghĩ: Bác là của chung mãi mãi

Tình nghĩa muôn đời không khoảng cách phân chia.



Bác của chúng con,

Mỗi trái tim đều tràn đầy tình yêu thương của Bác,

Di chúc Người còn toả sáng tới mai sau,

Cuộc đời con,

Nặng sâu ân tình từ tiếng Bác,

Được làm người dân Đất Việt thân yêu,

Có ánh sáng của vầng dương vĩ đại,

Sưởi ấm bầu trời và cả mỗi chúng con!

Hà nội, ngày 2/9/2010

TẶNG CHA

Trận đánh cuối cùng


(Con gái kính tặng cha Lý Trần Sủng

Cựu chiến binh Việt Nam chống Pháp).



Trận đánh cuối cùng, biết bao người hy sinh,

Biết bao người không còn lành lặn,

Dũng cảm xông lên không một giây nao núng,

Quyết xông lên, chiến thắng đã cận kề.



Từ chiến hào tiến vào hầm Đờ Cát,

Bước chân còn nhuộm cả máu đào,

Máu đồng đội ngã vào giây phút cuối,

Quyết xông lên, dù chết cũng xung phong.



Hô- lê - manh!

Tướng giặc hãi hùng,

Mười sáu tiểu đoàn, hàng trăm đại đội,

Làm tù binh của lính Cụ Hồ.



Khát vọng hoà bình sau chín năm kháng chiến,

Khuôn mặt rạng ngời mà nước mắt cứ tuôn rơi.

Bản hùng ca về phẩm chất anh hùng thời đại,

Vang vọng Năm châu tên Đất- Tên Người,

Điện Biên Phủ là Tượng đài bất tử.



Hà nội, ngày 7/5/2011

GIẢN DỊ

Giản dị


(Tặng các sĩ quan Tình báo Tổng cục II

Quân đội nhân dân Việt Nam)



Em muốn tạc Anh vào trang viết,

Nhưng chẳng thể làm nên vóc dáng hình hài,

Em muốn ở bên Anh từng giây phút,

Giải mã con tim qua từng nét vui buồn...



Là người lính phải đâu là khối thép,

Chẳng chuyển lay lòng dũng cảm trung kiên,

Là rào chắn giữ yên cho đất nước

Mà bên em giản dị đến xao lòng.

ANH NGƯỜI THẦY ÁO LÍNH

Tặng Anh Ngọc Quý






Anh- Người Thày áo Lính,

Áo xanh hồn cũng xanh,

Hồn say trong Thơ, Nhạc,

Vui buồn chẳng đổi thay.



Anh- Người Thày áo lính,

Đưa đò bao tháng năm,

Cùng lời ca xao xuyến,

Truyền lửa bao trái tim.



Anh- Tình yêu người lính,

Trắng trong mà nồng sâu,

Như Rượu cần nước suối,

Dậy men say Đất Trời.

YÊU

YÊU




Yêu Anh nhiều như nước Biển Anh ơi,

Mênh mông thế vẫn không ngừng khao khát,

Bởi nỗi nhớ đêm ngày dào dạt,

Vỗ sóng tim em, nhịp đập “Mãi yêu Anh”



Sóng cứ vỗ ngàn năm vẫn thế,

Như tình em không thể phai nhoà,

Người yêu hỡi, trái tim em ngóng đợi

Lắng yêu thương trong tiếng sóng vọng về!

NHỚ ANH

Nhớ Anh


( Kính tặng hương hồn Anh HQH

Cựu lái xe Sư đoàn 361, Quân chủng PKKQ)



Không có Anh một mình em ngắm biển,

Thả hồn vào con sóng cuộn khơi xa,

Thoắt ngỡ thấy Anh, thì thầm trong tiếng sóng

Có phải Anh về hay em cứ hoài mong?



Nhớ lúc bên nhau vui buồn bất tận,

Khi hờn dỗi em xầm xì, ngúng nguẩy,

Lúc dịu dàng mềm mại nép bên Anh,

Ta trao nhau những nụ hôn nồng ấm,

Uống trọn men say tình ái mỗi ngày...



Không ngờ có phút giây này ly biệt,

Chỉ mình em trước biển đứng chơ vơ!

KHÓC ANH

LÍNH BIÊN PHÒNG


Tặng CCB biên phòng Nguyễn Thế Cường



Biên cương mẹ tiễn con đi

Lời ru của mẹ thầm thì bên tai

Con qua biển rộng sông dài

Khắc ghi tình mẹ không phai tấc lòng

Lời cha vì nước lập công

Xả thân vì nước tỏ lòng hiếu trung

Biên cương mây núi trập trùng

Trái tim người lính thủy chung một lòng.



TÌNH ĐỒNG ĐỘI



Tháng tư về với Sơn Tây

Lính già chọn một ngày này thăm nhau

Mắt nhìn miệng hỏi trăm câu,

Hỏi rồi lại hỏi, nhìn nhau lại cười.

Trải bao sướng khổ một đời

Giàu sang không đổi tình người thêm thân.







CHUYỆN NGƯỜI MẤT TÍCH

CHUYỆN NGƯỜI MẤT TÍCH


(Kịch bản chèovề chất độc da cam – Nhà hát chèo Hà nội)



Da cam, da cam hay dòng lửa đỏ

Cháy bỏng nỗi đau, âm ỷ tháng ngày

Nỗi đau bao Người âm thầm gây gió bão

Vò nát con tim, nước mắt tuôn trào.



Là nỗi đau không bao giờ kể xiết

Những đứa con không thể ra đời

Những mặt trời không bao giờ tỏa sáng

Và bức tranh không có nụ cười.



Ký ức chiến tranh một thời hủy diệt

Gieo hoang tàn bao mảnh đất màu xanh

Bao dòng sông trong mát phải đổi màu

Và nước mắt chan hòa cùng nước mắt.



ÔI đau thương không chỉ đổi bằng máu thịt,

Ba mươi sáu năm không liền nổi vết thương

Ba mươi sáu năm còn đây sao nhói buốt

Những bến bờ hạnh phúc mãi vời xa./.



KHÓC ANH LĂNG

KHÓC ANH LĂNG




Khi Tổ quốc cần, các anh cùng dấn bước

Bao lớp người đi mang chiến thắng trở về

Bao chảo lửa cung đường anh không thể nhớ

Những chuyến xe anh thần tốc lao đi…



Khắp chiến trường vào Nam hay ra bắc

Lương thực hậu cần và vũ khí, chiến xa

Anh mang cả quê hương, những nguồn sức mạnh

Đến với chiến trường và đồng đội yêu thương.



Những người lính bên nhau nghĩa tình hơn ruột thịt

Sẻ chia nhau từ mỗi lá thư nhà

Khi đau ốm hay vết thương cào xé

Vẫn bên nhau dù cái chết cận kề….



Sáu mươi năm cuộc đời anh thắm tươi dòng máu đỏ

Tóc pha sương bạc trắng mái đầu,

Bao bệnh tật cướp anh đi mất

Để lại Tình anh cùng cô gái xứ trà xanh.



Thái nguyên ơi núi rừng Việt Bắc

Xanh một màu xanh như áo bạc anh mang

Và con cháu một đàn ngơ ngác

Dâng nén nhang lên không tin nổi: mất cha rồi.



Lá quốc kỳ phủ kín tiễn đưa anh

Đồng đội bên anh hàng hàng lệ ứa

Bước theo anh, nước mắt cứ vơi đầy

Nhớ ánh mắt nụ cười anh hiền hậu



Anh đi rồi tình thương còn để lại

Đồi chè xanh ngan ngát tỏa hương bay

Tất cả tiễn anh bằng lời ru tha thiết

Xứ sở diệu kỳ nơi anh đến là tình yêu./.



NHỚ CHA

Nhớ cha




Kính tặng hương hồn Cha Hà Quốc Hiệu

Nguyên Sĩ quan cao cấp- Đảng uỷ quân chủng PKKQ



Con luôn nhớ về cha bằng tấm lòng thành kính nhất

Người giấu bao yêu thương trong dáng vẻ bình thường

Cả cuộc đời cha, một đời quân ngũ

Những tháng ngày cha đã sống vẻ vang thay,



Làm người Lính cha trọn đời vì nước,

Bí ẩn, lặng thầm cống hiến chẳng hư danh

Giờ một phần đời cha theo chúng con ở lại,

Còn những phần kia cha mang cả theo mình.



Có nỗi đau nào xót xa hơn ly biệt,

Chẳng còn cha trong những lúc vui buồn,

Lắng từ cha bao lời dậy dỗ

Suối Nguồn tình thương chảy mãi không ngừng....



Nghe lời Cha con về thăm nguồn cội,

Thăm những người thân Cha thường nhắc tới,

Trải nghiệm tình quê như Cha vẫn hằng mong,

Nghe xứ sở của ngàn xanh lên tiếng.



Con ngắm những nhà sàn cắm chênh vênh trên sườn núi,

Ngắm một vầng trăng rạng rỡ cả núi rừng,

Nghe gió thổi, vuốt ve từng cây cỏ,

Ngắm những con đường từng in dấu bước chân Cha



Quê hương đó, nuôi hồn Cha khôn lớn,

Hùng vĩ bao la, bát ngát Tình Người

Và hình bóng Cha bên con mãi mãi,

Che chở cho con bằng sức mạnh tình thương.



Hà nội, 18/1/Âm lịch năm 2009

Lý Thị Kim Dung

ANH

ANH




Anh đâu rồi người Lính em yêu,

Nơi anh đến em không cùng nhịp bước,

Chia sẻ vinh quang hay gian khổ lặng thầm

Nhưng trái tim- rạo rực nỗi chờ mong!



Ôi nỗi nhớ lòng này xao xuyến,

Biết phương nào Anh có nhớ em không?

Nhớ ngày gặp mặt

Nhớ ngày gặp mặt


Kính tặng anh Đông và các đồng đội nhóm 26/4



Hai sáu tháng tư, ngày các anh gặp mặt,

Đồng đội tìm nhau như thân thể chẳng lìa xa



Những phút giây bên nhau niềm thương yêu toả sáng

Ánh mắt reo vui, nảy nở tựa sao trời

Những nồng hậu, khát khao như một thời tuổi trẻ,

In đậm trong nhau từng giây phút ngọt ngào



Câu chuyện bên nhau - qua bao vùng trời kỷ niệm,

Sáng ngời niềm vui khi chiến thắng quân thù,

Bùi ngùi thiết tha, khi sâu lắng nhớ về đồng đội,

Những cái tên không hội tụ ngày về...



Những phút giây tột cùng thảm khốc,

Cái chết kề bên đâu dễ gì quên,

Các anh trở về vùng cuộc sống bình yên,

Để nâng niu từng niềm vui, từng phút giây hạnh phúc.



Thế hệ các Anh, Lịch sử đã khắc ghi nhiều được mất,

Lớp lớp đàn em ngưỡng mộ các Anh hùng

Em muốn gần bên và chạm tới các anh

Trao bao thân thương dù chỉ cái bắt tay, một lần gặp mặt



Cháy mãi trong em ngọn lửa tình người chân thật,

Ánh sáng niềm tin còn toả mãi trong tim!





SAY




Cô đơn uống để được say,

Để cho thoả nỗi lòng này khát khao,

Cạn lòng thương nhớ từ lâu

Dạ đau ôm mãi nỗi sầu vì ai?











Hỏi



Trăng ơi sáng cả bầu trời

Hỏi rằng có biết đâu người ta thương,

Một ngày tình cũng vấn vương,

Suối nguồn chảy mãi tình thương còn đầy,

Hỏi trăng sao, lại hỏi mây,

Mây trôi chẳng đáp, tim này đớn đau.

Thiên đường tình yêu của Hà Hùng

Lý Thị Kim Dung


Nhớ Anh

( Kính tặng hương hồn Anh HQH

Cựu lái xe Sư đoàn 361, Quân chủng PKKQ)



Không có Anh một mình em ngắm biển,

Thả hồn vào con sóng cuộn khơi xa,

Thoắt ngỡ thấy Anh, thì thầm trong tiếng sóng

Có phải Anh về hay em cứ hoài mong?



Nhớ lúc bên nhau vui buồn bất tận,

Khi hờn dỗi em xầm xì, ngúng nguẩy,

Lúc dịu dàng mềm mại nép bên Anh,

Ta trao nhau những nụ hôn nồng ấm,

Uống trọn men say tình ái mỗi ngày...



Không ngờ có phút giây này ly biệt,

Chỉ mình em trước biển đứng chơ vơ!



Cơn khát vĩnh hằng

CƠN KHÁT VĨNH HẰNG




KHÔNG ĐỀ



Bơ vơ trên trang giấy.

Chẳng biết là đi đâu,

Trong tận cùng nỗi nhớ,

Lại nghiêng về bóng anh.





Thơ tình viết một câu,

In lòng bao nỗi nhớ,

Khắc khoải từng cơn gió,

Vật vã suốt đêm trường.





THƠ



Em gửi tặng anh,

Thơ

Và những tột cùng thương nhớ,

Những khoảnh khắc cuộc đời,

Là những phút đam mê,

Là những ngày phong ba bão tố



Với em,

Anh là bài thơ,

Em viết suốt cuộc đời./.





YÊU

Có một người con gái đang yêu

Cả thế giới không còn hiện hữu

Bởi trong cô chỉ một bóng hình

Chỉ ánh mắt nụ cười người ấy

Làm cô vui cuộc sống ngất ngây

Yêu cuồng nhiệt trong cơn say vô tận

Yêu như ngày tận thế đã cận kề…



Lý thị Kim Dung



Hoa trắng

Có một mùa hoa loa kèn trắng,
Trắng như màu áo tuổi mười lăm
Có mầu hồng bay lên từ trang sách
Có ngọn lửa tình trong bóng phượng rực bay