Bài đăng phổ biến

Thứ Năm, 31 tháng 1, 2013

THÔNG KHÔNG CÒN REO: Phùng Quán nổ " bom" chống tham nhũng cách đây hơn nửa thế kỷ.

THÔNG KHÔNG CÒN REO: Phùng Quán nổ " bom" chống tham nhũng cách đây hơn nửa thế kỷ.


Phùng Quán nổ " bom" chống tham nhũng cách đây hơn nửa thế kỷ.




        Trong một dịp đi thực tế ở, Nam Định " qua những làng chiến tranh vừa chấm dứt", "  ông đã gặp " những bà mẹ quấn giẻ rách da đen như củ cháy giữa rừng / kéo dây thép gai tay máu chảy ròng ròng" để "trồng ngô trỉa lúanhưng nước biển lên cao ướp muối các cánh đồng" khiến" phân người tòan vỏ khoai chín đỏ" ...Vậy mà có một " lũ người tiêu máu của dân ? Như tiêu giấy bạc giả..." Trở về Hà Nội, sau một đêm lang thang giữa mưa rét, bần thần như người ốm, gặp ai cũng lặng câm, nhà thơ-chiến sĩ về phòng, mặc lại áo trấn thủ, đặt ống điếu thuốc lào như khẩu Bazôka hướng nòng về phía trước và viết, viết liên tục, từng chữ, từng câu trào ra đầu ngọn bút :

                                " Bọn tham ô, lãng phí, quan liêu"
                                   Đảng đã phê bình trên báo
                                   Còn bao tên chưa ai hay ?
                                  Lớn, bé, nhỏ , to, cao, thấp, béo, gầy...
                                  Chúng nẩy nòi sinh sôi như dòi bọ
                                 Khắp đất nước đâu đâu chẳng có !...
                                 Trung ương Đảng ơi !...
                                 Đảng phải lập những đội quân trừ diệt
                                 Có tôi. Đi trong hàng ngũ tiên phong "
                 
                
Nhưng thật đáng tiếc là sau khi bài thơ " Lời mẹ dặn " :

                              "  Yêu ai cứ bảo là yêu    
                                 Ghét ai cứ bảo là ghét
                                 Dù ai ngon ngọt nuông chiều
                                 Cũng không nói yêu thành ghét
                                Dù ai cầm do dọa giết
                                Cũng không nói ghét thành yêu...
                                Bút giấy tôi ai cướp giật đi
                                Tôi sẽ dùng dao viết văn lên đá"

       cũng ra đời trong dịp này. Và Phùng Quán đã phải trả giá đắt khi " muốn làm nhà văn chân thật ? Chân thật trọn đời."
       Trước đây vì ngại nói sự thật , báo chí thường viết " ông bị tai nạn nghề nghiệp", nhưng sau này nhiều người đã nói rõ : Vì cho là bị " dính" vụ " Nhân văn ", ông đã như bị "án treo" suốt 30 năm ! Và nhờ " Đổi Mới", ông được minh oan, hầu hết tác phẩm của ông mới được xuất bản, trong đó có tác phẩm đạt giải thưởng của Hội Nhà văn, được tái bản nhiều lần.       
             ( Theo Nguyễn Khắc Phê , trong bài " SỰ THẬT, TỪ NGÒI BÚT PHÙNG QUÁN"  )      
----- --------

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét