Bài đăng phổ biến

Thứ Tư, 3 tháng 7, 2013

FOREVER ...phim Mối Tình Đầu



FOREVER

I'm standing alone in the darkness
The winter of my life came so fast
Memories go back to childhood
Todays I still recall


All how happy I was then
There was no sorrow, there was no pain
Walking through the green fields
Sun shine in my eyes


I'm still there every where
I'm the dust in the wind
I'm the star in the northern sky
I never stay anywhere
I'm the wind in the trees
Would wait for me forever?


Would you wait for me forever?
Will you wait for me forever?

FOREVER-quá khứ trong tâm tưởng

Tôi đứng một mình trong màn đêm lạnh lẽo
Mùa đông của cuộc đời tôi đến nhanh làm sao
Và kí ức thời thơ ấu lại hiện về trong tôi
Những kí ức mà cho đến bây giờ tôi vẫn còn nhớ...


Khoảng thời gian đó hạnh phúc biết bao
Không có phiền muộn không một nỗi đau
Cùng em đi dạo trên những cánh đồng xanh mướt
Ánh mặt trời lấp lánh trong đôi mắt tôi


Tôi vẫn ở bên em dù bất cứ nơi đâu
Tôi sẽ là hạt bụi bay theo gió
Tôi sẽ là ngôi sao trên bầu trời phương Bắc
Tôi không bao giờ dừng lại ở một nơi nào
Tôi sẽ là ngọn gió thổi qua các nhành cây
Em sẽ mãi đợi tôi chứ?

THÔNG TIN THÊM VỀ CA KHÚC:
Quá khứ chỉ là quá khứ làm sao quá khứ có thể quay lại khi thời gian đã trôi qua... Có còn lại chăng đi nữa chỉ là những kỉ niệm về ngày xưa. Đêm nay sao tôi nhớ về ngày xưa quá...
Tôi vẫn đứng đây và chờ... Cho dù bây giờ không có em..Tôi ước gì mình chỉ là hạt cát nhỏ kia để được bên em..Tôi ước gì mình là ngôi sao sáng trên bâu trời kia để được nhìn thấy em.....Dù cho đi đến đâu,dù ở đó tôi có hạnh phúc bao nhiêu đi nữa cũng không thể bằng khi ngày xưa,và tôi chẳng thể ở lại đó....tôi chỉ muốn về đây ..Về trở lại những ngày xưa đó..Tôi chỉ là cơn gió thoáng qua mái tóc của em... Chỉ khẽ rung chiếc lá ngày xưa mà chúng ta đã từng cầm ..Và em có còn chờ tôi mãi mãi...?Bài hát khi lắng nghe đã thấy buồn..Nhưng qua lời dịch của bài hát tôi mới hiểu vì sao mà bài hát buồn như thế..Đó có phải là kí ức về tuổi thơ ,về mối tình đầu...Hãy giữ mãi mãi trong tim cho dù ngày mai có ra sao đi nữa, tôi vẫn nhớ mãi mãi...

Con người đôi khi rất buồn và mệt mõi. ... Âm nhạc là một điều gì đó vô cùng kì diệu..... nó khiến người ta có thể đắm chìm trong cảm xúc. Và khiến con người quên đi bao mệt mỏi trong đời...... Khi tôi buồn tôi lại càng thích nghe nhạc buồn.... rồi chợt nhớ kỉ niệm đến lạ kì ......... quá khứ thay nhau hiện về....... những buồn vui ngày ấy ........ chỉ một mình tôi hiểu.. chỉ một mình tôi biết.... đó là những giấc mơ ngày nào .... đó là những tháng ngày hạnh phúc... đó là những chiều lang thang trên phố........ đó là những dỗi hờn ngây ngô ..... nhưng tất cả chỉ còn là kỉ niệm...... nơi đó chính là quá khứ ........

Đừng chối bỏ những gì đã thuộc về quá khứ ... vì đó là những gì thiêng liêng nhất ... mà ta đã từng bước wa.....
Đừng quên hết đi quá khứ ....... vì chẳng bao giờ ta sẽ có được khoảng thời gian ấy nữa....
Đừng đừng bao giờ sợ quá khứ ....... vì nó cho ta bước tiến mới của ngày hôm nay...
Đừng bao giờ chà đạp lên quá khứ ......... vì ở nơi đó .. ta đã từng cùng ai đó yêu say đắm...
Nhưng.................................
Đừng bao giờ sống trong quá khứ ................. vì còn rất nhiều điều ta chưa từng làm được.

Thứ Ba, 2 tháng 7, 2013

Ngẫu hứng Trần Tiến

Ngẫu hứng Trần Tiến 19

Trần Tiến 


Chẳng biết làm gì và chẳng muốn làm gì. Anh đi loanh quanh vài con đường vắng vẻ của thành phố hiu hắt,chỉ dành cho sự nghỉ ngơi.

Con đường nhỏ, thì cây to. Những con đường to, thì cây nhỏ.
Con đường nhỏ thì mang tên nhà thơ. Những con đường to mang tên người đánh giặc

Con đường nhỏ thì của nhà giàu,vì người Pháp đến đây ở, trồng hàng cây sà cừ, nay vài người ôm mới xuể. Lúc nào cũng vắng và mơ mộng .

Những con đường to, chắc mới làm sau này, ồn ào và chạy vạy bán buôn .Nắng cháy khét vì không có bóng cây. Kiến trúc thời mới thích cho nhiều người ngụ cư, hơn là …cây.

Con đường to, có mùi của người nghèo, khổ sở.

Những người lao động đi làm, làm cả ngày quốc tế của những người lao động.
Ngày này, những người không lao động lại được nghỉ ngơi

Ngoài đường to, mang tên người đánh giặc, có lão thổi sáo rong :
- “Chưa có bao giờ đẹp như hôm nay…

Lão dắt đứa nhỏ cầm cái gì đó đựng tiền xin, trông đói lắm.
- “Chưa có bao giờ… tiếng sáo dìu dặt bên phố

Chẳng biết làm gì. và chẳng muốn làm gì, ngồi cả tiếng với chén rượu nhạt, lại thấy lão đi qua anh,. Cái đựng tiền vẫn rỗng không.

- “Chưa có bao giờ đẹp như hôm nay…
Rõ chán. Lão chỉ thuộc mỗi bài này thôi sao.

Mình bỏ tiền vào cho hai ông cháu lấy hên. Rồi đứng dậy đi, mà chả biết đi đâu

Những con đường nhỏ, hàng cây nói với nhau bằng tiếng Pháp
Những con đường to thì nói tiếng gì đó, tất nhiên không phải tiếng Pháp…

Ngoài kia, sóng vẫn rì rầm cầu nguyện cho bãi bờ vắng vẻ. Người của thành phố nghỉ ngơi, chẳng có việc gì làm, mà cũng chẳng muốn làm gì. Quán xá thích thì mở, không thích thì đóng.

Buồn muốn chết, tìm gái cũng phải căn giờ. Chán.

-Con thấy người ta mách: Cái ông vừa cho tiền là nhạc sỹ, ông ạ.
-Ừ.
-Sao cho nhiều thế?
-Đồng nghiệp mà...
-Đồng nghiệp là gì hả ông?
-Là cùng nghề
-Ổng ấy cũng đi ăn xin à?
-Đại loại thế…

- “Chưa có bao giờ đẹp như hôm nay
Non nước, mây trời lòng ta mê say…

Mặt trời vẫn mọc ở bãi sau, và về ngủ ở mũi Nghinh phong.. Nhà thơ nghèo vẫn tằng tằng chiếc xe máy quèn ,vừa đi vừa nghêu ngao câu thơ hoa phượng buồn gì đó.

Mùa này, lũ chim nhỏ lắm mồm, hót ca líu lô, đã bỏ đi hết. Chỉ còn giống đại bàng ở lại, trên những đỉnh núi mờ sương.

Đại bàng thì… không hót.