Bài đăng phổ biến

Thứ Sáu, 27 tháng 12, 2013

TRỊNH CÔNG SƠN LÀM THƠ NGÀY CUỐI NĂM

Tình cờ đọc bài thơ này thấy hay và lạ, mang về xem chơi.

TÔI HỌA CHÍNH TÔI.

Anh tự vẽ cho mình
Một bức tranh hạnh phúc
Ở đó có căn nhà
Có mãnh vườn
Ao cá.
Có những chiều lá đổ vàng rơi
Hạnh phúc đời mình
Anh
Đâu thể giỡn chơi!
Nên anh vẽ thêm cả
Bầu trời ngập nắng.
Những buổi đông về
Tuyết phủ trắng trên những cành cây.

Đời thế mà lại hay - khi
Anh cuộn mình trong trong chăn
Ngủ ráng
Ủ ấm thân anh trước bình minh chiếu rạng.
Với đứa trẻ dại khờ, thay người bận tít trời xa
Đời chìm nỗi phong ba
Nên hai ta thành xa lạ!
Dằn dặc nhớ bên này thì bên đó giấc ngủ say.

Đã có một thời anh ngỡ hạnh phúc là biển khơi
Nên anh mãi bơi về bên kia lòng của biển.
Để bây giờ anh nhận ra rằng hạnh phúc
Đang hiển hiện
Quanh mình.
Nhỏ bé thôi
Mà đơn giản lắm
Phải không em!?

Người ta nói anh huyễn hoặc đời mình
Anh vẫn cứ lặng thinh.
Vì anh đã đi qua đủ sắc màu cuộc sống
Màu trắng của tinh khôi với trái tim bé bỏng
Màu đỏ của hết mình hy sinh và kỳ vọng
Mau xanh của tin yêu với bao điều hy vọng
Màu tím của đợi chờ chung thủy đến ngu ngơ!
Nhưng rồi cuộc đời đã phết lên anh màu đen xám lạm.
Anh nhận lại được gì, màu vàng của sắc chia li
Nên anh vẽ lên ngôi nhà với bảy màu đủ cả
Chỉ Không Em
Đi về phía mặt trời!!!

Người ta nói anh là một kẻ chán đời!
Không ! anh không hề chán nó.
Mà Anh Chỉ Biết Yêu Mình, Yêu Chính Bản Thân Anh.

-----------------tcs----------------

 * BYE 2013 - WELCOME 2014:

Tôi với tay
Xé tan tờ lịch cuối cùng
Một năm nữa cũng qua và đã hết.
Chuyện tình mình giờ xem như đã chết

Luyến tiếc gì mà nỗi nhớ cứ chênh chao!

Mình phải ngẩng thật cao
Để khoắt nhẹ bàn tay
Vẫy chào chia tay năm cũ
Một năm dài trôi qua
Với bao nhiêu là ấp ủ.
Những dự định trong đời
Chớp mắt đã tròn năm.
Nằm gác tay trên đầu và
Nghĩ tới những chuyện xa xăm
Hạnh phúc có trăm năm
Hay
Chỉ là trong gang tấc.
Thế giang kia có bao người
Chân thật?
Những toan tính trong đời
Vụn vặt
Cho những kẽ dối lừa nhau!
Đời một con người sống có được bao lâu
Mà ta phải diễn tròn vai
Để sống!
Cứ thành thật với lòng
Rồi ân huệ sẽ ghé thăm.

Một năm trôi với lắm chuyện khôi hài
Của nhân thế và thiên tai dữ dội
Nhìn con người bội thực
Dối lừa nhau.
Nhìn kinh tế phủ màu u ám quá!
Nhìn vài người hôm qua rất thân
Nay tự nhiên thành xa lạ!
Nhưng cũng có nhiều người xa lạ
Bỗng chốc hóa thân quen.
Xã hội mãi đua chen!
Tôi chọn riêng cho mình một lối
Sớm tối đi về như cơn gió thảnh thơi trôi.
Dù người có là tôi – kẻ hèn nơi đất chật
Dù người có là người trên nấc bật thanh cao
Trước sau cũng té lộn nhào
Về chung một chỗ xin chào cỏ xanh.

Tôi về viết giấy thông hành
Đón Chào Năm Mới An Lành Tiếp Theo.

-------------tcs--------------------

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét