Bài đăng phổ biến

Thứ Hai, 14 tháng 10, 2013

TÁC GIẢ YÊU THÍCH - ĐẶNG BÁ TIẾN

GIA NGHĨA

Chớm chiều
đã trắng sương giăng
nhà như nổi
giữa mênh mông biển trời
trăng nhòe
một mảnh chơi vơi
hàng thông đứng lặng
như người đợi ai
chập chùng
dốc ngắn dốc dài
đường như võng
mắc giữa hai quả đồi

Tìm em
chỉ “thấy” tiếng cười
lẫn trong trắng xóa
mây trời bao quanh…
Đắk Nông 1990


 DẤU CHÂN LẤP LÁNH ÁNH MẶT TRỜI

Không phải người mơ mộng
chẳng phải đa sầu, đa cảm đâu em
nhưng sáng nay trên lối cát êm đềm
anh muốn bước theo dấu bàn chân em bước

anh muốn ướm bàn chân mình (như trong cổ tích)
để nhận ra điều kì diệu từ em
ôi những dấu chân con gái dịu hiền
sau đêm tuần tra còn in trên lối cát…

Đường Trường Sơn những tháng năm oanh liệt
dấu chân em từng làm đẹp con đường
cứ mỗi lần đọc bài thơ bạn viết*
anh lại thấy hiện hình như những tấm huân chương

anh lại thấy hiện lên dấu những bàn chân
bao cô gái thanh xuân ra trận
bao cô gái nằm lại dọc những cánh rừng, binh trạm
chiến thắng rồi mẹ vẫn ngóng mòn đêm!

Sáng thu này dọc bãi biển Thạch Kim**
anh lại gặp những dấu chân con gái
sau đêm tuần tra để lại
sau đêm giữ yên bình cho xóm biển quê hương

Anh chẳng phải người mơ mộng đâu em
nhưng sâu thẳm lòng anh xúc động!

em đâu rồi
chỉ còn những dấu chân thầm lặng
những dấu chân qua đêm
đang lấp lánh ánh mặt trời!
24.08.1983
*Bài thơ Dấu chân con gái của Phan Văn Từ.
**Xã Thạch Kim, huyện Lộc Hà, Hà Tĩnh
 — tại THÁC ĐRAY SÁP ĐẮK LẮK - Ảnh ĐBT .


SỰ KÍNH TRỌNG
(Ngẫm nghĩ trong ngày đầu Quốc tang
Đại tướng Võ Nguyên Giáp)

Sự kính trọng
không đo bằng vàng có mấy ngàn cây
không đo bằng những diễn văn hùng hồn trên gió trên mây

Sự kính trọng
tôi đang thấy hôm nay
là hàng vạn trẻ già xếp hàng dài cúi đầu rơi lệ
là hàng triệu dân trên khắp sơn hà
vọng theo hồn Người vừa giã từ nhân thế
dẫu Người sống bình dân chẳng có bạc vàng!

Kẻ nhiều bạc vàng
có thể dựng cung điện bằng vàng
đúc quan tài bằng vàng
xây lăng tẩm bằng vàng nguy nga tráng lệ
có thể mua cả núi non trời bể
nhưng mua lòng kính trọng của nhân dân
thì cả núi vàng muôn đời không thể!

Đêm 11.10.2013
 — tại Ảnh Internet.




NƠI ĐẠI TƯỚNG TRỞ VỀ

Đấy là nơi
ngọn gió mát lành
chưa ô nhiễm bởi đời khói bụi

Đấy là nơi sớm tối
ánh sáng trong veo
của chính mặt trời

Đấy là nơi
chim hót bởi yêu đời
không phải hót từ lòng uất nghẹn

Đấy là nơi
những lời ru của biển
thật thà lời ru
không xu nịnh bãi bờ

Đấy là nơi
Bà Huyện* đọc thơ
Người thỏa sức đàn
trăng vàng ngơ ngẩn
thỏa sức sống thật mình
thanh thản
giữa Đất – Trời
quê Mẹ bao dung!

24 giờ 12.10.2013
-------------------------------------
*Bà Huyện Thanh Quan
 — tại Nơi an táng Đại tướng - núi Thọ Sơn (gần Đèo Ngang).



Trong lòng Đất Mẹ đêm nay
Người ơi xin hãy ngủ say. Nỗi đời
dằn lòng, hãy để mây trôi 
mà nghe Đất Mẹ hát lời cỏ cây...



VÌ SAO ĐẠI TƯỚNG CHỌN MŨI RỒNG ĐỂ YÊN GIẤC NGÀN THU? 

“Hoành Sơn nhất đái, vạn đại dung thân” - câu sấm ấy của Trạng Trình (Nguyễn Bỉnh Khiêm) đã giúp Nguyễn Hoàng gây dựng nên một triều đại tồn tại mấy trăm năm. Và nay, không phải ngẫu nhiên mà nơi đây lại được chính vị Đại tướng lừng danh thế giới chọn cho mình làm nơi an nghỉ vĩnh hằng.
Nằm nép mình dưới chân của dãy Hoành Sơn (Đèo Ngang), mặt hướng ra vịnh Hòn La, xã Quảng Đông thuộc huyện Quảng Trạch, tỉnh Quảng Bình là vùng đất hẹp nhưng lại mang trong mình nhiều dấu mốc lịch sử của dân tộc.
Xưa, nơi đây là vùng chiến địa giữa Đại Việt và Chăm Pa, đến năm 1069, mới chính thức thuộc về Đại Việt. Trong những năm tháng chiến tranh chống Mỹ, vịnh Hòn La là nơi tàu Hồng Kỳ tiếp tế gạo cho quân và dân ta. Giặc Mỹ điên cuồng trút xuống đây hàng ngàn tấn bom đạn hòng cắt đứt con đường chi viện từ đường biển. Quân và dân xã Quảng Đông đã anh dũng chiến đấu, hy sinh lập nên nhiều chiến công oanh liệt góp phần thống nhất Tổ quốc.
Xã Quảng Đông có 5 thôn là Vĩnh Sơn, Thọ Sơn, Minh Sơn, Đông Hưng và 19-5, với bề dày hơn 500 năm. Xưa, ở Quảng Đông nhân dân xây dựng nhiều đình chùa, miếu mạo để thờ phụng trời phật và những người có công với nước.
Ngôi đình ở làng Vĩnh Sơn được miêu tả có cột bằng gỗ lim to hai người ôm không xuể. Còn phía biển, trên hòn Nồm có một ngôi chùa nép mình bên vách núi, được xem là nơi linh thiêng của những ngư dân ra khơi, vào lộng. Trải dài trên đất Quảng Đông là những chiến lũy, hầm hào, miếu thờ thần hoàng khai khẩn vùng đất này của người xưa để lại.
Theo ông Hoành, xưa nay người dân ở đây vẫn luôn xem Mũi Rồng là vùng đất thiêng, nơi đất trời hội tụ. Trên đỉnh Mũi Rồng người xưa đã đặt một tảng đá, gọi là hòn đá thề, một dạng như đàn tế trời, hàng năm dân làng đến đó để cung cáo trời phật, mong cầu sự bao bọc, chở che. Chính vì thế mà xưa nay, nơi đó không ai dám mạo phạm.
Ở Quảng Đông có ba dòng họ lớn, có công với quê hương, đất nước là Võ, Lê, Đinh. Người dân ở đây vẫn lưu truyền câu chuyện về ông Võ Câu.
Ông sinh ra trong một gia đình làm ruộng ở thôn Vĩnh Sơn, sức khỏe hơn người. Một hôm có chiếc tàu chiến của triều đình ghé vào lấy nước ở giếng làng. Một người lính dùng hai chiếc chum to để gánh nước với bộ dạng ra oai, khinh thường dân làng.
Lúc này, ông Võ Câu đang cày ruộng, thấy vậy, ông chậm rãi nhấc bổng con trâu mộng đi xuống bờ biển rửa chân cho trâu, trước sự kinh ngạc, thán phục của quan quân. Ông được tuyển vào lính và trở thành võ quan của triều Nguyễn. Ông đã anh dũng hy sinh trong một trận chiến trên đất Bắc. Tôn trọng vị tướng nghĩa hiệp, những người lính đã khiêng thi hài ông ròng rã hơn một tháng trời mới về đến quê. Mộ ông được táng ở đầu làng. Hiện con cháu dòng họ Võ và người làng vẫn thường xuyên chăm sóc phần mộ của ông.
Minh đường thủy tụ, huyền vũ cao dày

Là một cán bộ địa chính về hưu, đam mê nguyên cứu, sưu tầm, ông Lê Huy Hoành ở thôn 19-5 được xem là nhà văn hóa bản địa. Ông Hoàng cho rằng, vùng đất Quảng Đông, đặc biệt là Mũi Rồng là nơi tụ phong, tụ khí, tụ thủy. Ông cha nói, “đất lành chim đậu”.
Điều này quá đúng với Quảng Đông. Ngoài hòn Nồm (đảo Yến) đối diện với Mũi Rồng là nơi duy nhất loài chim yến còn tồn tại tính từ miền Bắc vào. Cách đó không xa là đảo chim với hàng chục vạn hải âu xám chọn làm vương quốc. Chim ở đây không biết sợ người, bắt chúng như bắt gà trong chuồng. Dưới lòng biển biếc là muôn vàn sản vật riêng có, đặc biệt là bào ngư - một loại đặc sản mà muôn đời vua chúa ưa chuộng.

Mũi Rồng là một hòn núi trong hệ Hoành Sơn ngạo nghễ chồm ra biển. Ngay vách đá có hai hang động nhỏ đối xứng. Mỗi lúc triều dâng, sóng biển tung bờm trắng xóa thọc sâu vào hang rồi phun ra, giống hệt một con rồng khổng lồ đang phun nước.
Hai bên Mũi Rồng, có hai bãi cát vàng trải dài theo chân sóng, với những bãi đá liếp xếp chồng lên nhau trông giống vảy rồng phát lộ. Đối diện Mũi Rồng là hòn Nồm, như bức bình phong giúp vịnh nhỏ Vũng Chùa tĩnh lặng bốn mùa.
Theo ông Hoành, xưa nay người dân ở đây vẫn luôn xem Mũi Rồng là vùng đất thiêng, nơi đất trời hội tụ. Trên đỉnh Mũi Rồng người xưa đã đặt một tảng đá, gọi là hòn đá thề, một dạng như đàn tế trời, hàng năm dân làng đến đó để cung cáo trời phật, mong cầu sự bao bọc, chở che. Chính vì thế mà xưa nay, nơi đó không ai dám mạo phạm.
“Lâu nay, người làng vẫn đồn truyền Mũi Rồng là huyệt mộ thích hợp cho những bậc khai quốc công thần uy trấn thiên hạ. Theo quan niệm người xưa, huyệt mộ của bậc kiệt xuất phải là vùng đất minh đường thủy tụ, huyền vũ cao dày, rồng cuộn, hổ phục. Tất cả những yếu tố đó Mũi Rồng đều đáp ứng: Nơi miền núi miền biển đều hợp về, đứng giữa hai miền Nam Bắc. Biển cả giữ phía trước, núi cao giữ phía sau, hình thế vững chãi, ấy là do trời đất xếp đặt. Khi nghe tin Đại tướng Võ Nguyên Giáp chọn Mũi Rồng làm nơi an nghỉ, dân làng ai cũng mừng” - ông Hoành tâm đắc nói.
(Theo Hoàng Nam).

BỂ DÂU-DÂU BỂ
thuận nghịch đọc
Văn Đức

đọc xuôi
Son vàng mộng cũ ái ân đâu
Lỡ đã yêu rồi lắm bể dâu
Hờn tủi lắng mê chìm rượu đắng
Trái ngang ôm trọn dốc men sầu
Hồn ngơ ngẩn đợi và nhung nhớ
Dạ thẫn thờ mong với lụy cầu
Buồn thoáng chợt qua xin vỡ vụn
Chôn vùi nguyện ước những thương đau

* * *
đọc lại
Đau thương những ước nguyện vùi chôn
Vụn vỡ xin qua chợt thoáng buồn
Cầu lụy với mong thờ thẫn dạ
Nhớ nhung và đợi ngẩn ngơ hồn
Sầu men dốc trọn ôm ngang trái
Đắng rượu chìm mê lắng tủi hờn
Dâu bể lắm rồi yêu đã lỡ
Đâu ân ái cũ mộng vàng son.
Văn Đức.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét