TRONG RỪNG XUÂN
Tán bằng lăng đã thành đám mây xanh
Khộp đã thắp muôn ngàn nến đỏ
Rừng đã gửi hương vào trong gió
Từ nụ cười rạng rỡ của trăm hoa
Xuân trẻ trung đã đến với rừng già
Ta đi nhặt lời ca bên suối vắng
Lời thánh thót đàn chim đang giỡn nắng
Lời ấm trầm từ rễ dưới đất nâu
Và lời em cứ vơ vẩn đâu đâu
Nhưng ta nhặt được bao điều chưa nói
Có phải vì rừng xuân phơi phới
Nên trái tim em nới lỏng then cài?
Ôi rừng xuân mà cứ ngỡ Thiên Thai
Em như bướm lượn cùng trăm sắc
Ta như nai vàng trở về từ ký ức
Sa lưới giữa rừng bởi mải mê Xuân...
Đêm 30.12.2013
- 82 người thích điều này.
- Tâm Ngô Nên trai tim e đa long then cai.
Câu thơ nay rât hay,rât thưc va rât tâm trang.bai thơ a hay qua BT ơi! A co môt kho từ rât lạ va phong phu!chu2 a ngay cuôi năm thât vui a nhe! - TẾT NGHÈO
Xuân về đến tận ngõ hòa ca
Mỗi tội nghèo thôi, tủi qúa mà
Đón những vui mừng thiên hạ thoả
Trông đành hổ thẹn có mình ta
Đông tàn cũng tạnh mùa băng giá
Tết lại đang còn nỗi khổ xa
Liệu sẽ năm này qua vất vả
Cầu xin gõ cửa lộc thăm nhà.
VĂN ĐỨC
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét