Phút bình yên trước giờ nổ súng
Phùng Huy Thịnh
Chưa đến cầu Hà thăm quan họ
Được ngắm trăng và ngồi tựa mạn thuyền
Để đêm nay bên Đồng Nai câu hát cũ
Cứ thầm thào những lời hát giao duyên.
Những lời hát lúc nào anh cũng hát
Vạt sú ven sông thức dậy ấm hơi người
Nắm cát trên tay rưng rưng ướt át
Phù sa ơi thao thức biết bao rồi.
Thuyền tách nhẹ bến ơi chào nhé
Cát Lái đây bóng dáng nhỏ nhắn em
Nón trắng quá - nỗi lo thầm lính trẻ
Đã đung đưa nhẹ mái tiếng chèo lên.
Chẳng con sáo nào sang sông trong đêm
Để hát hộ đôi lời ao ước
Nghe thao thức lớn dần trong thôi thúc
Áo bà ba em nghiêng với nhịp sóng dồi.
Khẩu súng trong tay bỗng như nói thành lời
Mơ đến Đồng Nai từ dân ca đất nước
Lòng trai trẻ chưa một lần hẹn ước
Đã chợt dâng đầy thương nhớ mái chèo em.
Khoảng lặng yên sóng nước lúc về đêm
Nghe cá quẫy chợt giật mình thức nghĩ
Mái chèo khuấy và dáng em lặng lẽ
Quê hương mình năm tháng chờ trông.
Áp sát vào nhau đạn khẽ lên nòng
Đồng đội nghe tim bạn mình rất rõ
Phía bờ ấy đêm chừng nín thở
Ôi cái phút bùng lên ngọn lửa khát khao này.
Chẳng nhìn nhưng biết tóc em đang bay
Rồi thuyền sẽ cập nơi anh sẽ đến
Trong vệt lửa tung lên đầu cầu phải chiếm
Chắc nhìn rõ hơn gương mặt của em!
Phía đầu cầu này ta mở hướng lên
Nghe gió hát giữa chao nghiêng sóng nước
Dẫu bao trận, lần này sao hồi hộp
Trận đánh cuối cùng lòng lạ thế này sao
Nghe mái chèo em kể về phút bình yên khi trận đánh sắp bắt đầu.
Bến Vượt Cát Lái - Sài Gòn
30 - 4 - 1975
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét