Bài đăng phổ biến

Thứ Hai, 29 tháng 4, 2013

Thơ về Biển của Đinh Văn Hồng

Bật khóc
Khi nhìn biển thay áo
Cái màu xanh hiền dịu đến nao lòng
Nay nhuộm thẫm một màu đỏ nhức
Máu đổ Hoàng Sa, máu đổ Trường Sa
Máu người Việt Nam
Ba chín năm rồi biển vẫn chưa xanh
Sóng vẫn dội vào từng trang sử
Người lính
Bên này, bên kia đều xả thân vì nước
Biển đông ơi bao lần con ao ước
Hãy trở về màu áo cũ biển xưa
Đảo Cát Vàng nước mắt như mưa
Năm mươi ba người con theo sóng nhẹ đưa
Trong nuối tiếc một ngày ly biệt
Cô Lin, Gạc Ma những tấm gương oanh liệt
Sáu tư vòng tròn linh hồn giữ biển
Cứ hiện về như nhắc nhở cháu con
Trang sử son
Dẫu còn chưa mở
Biển và người nức nở một nỗi đau
Ngày hôm nay và cho mãi mai sau
Hoàng Sa, Trường Sa đỏ máu
Bật khóc
Mẹ còm cõi suốt một đời lăn lóc
Nuôi chúng con mang dáng vóc hình hài
Những người lính của thế hệ tương lai
Mang khao khát ngày mai có thể
Lớn bùng lên như Phù Đổng Thiên Vương
Tiến thẳng ra nơi ấy chiến trường
Đòi lại Hoàng Sa, Trường Sa một phần cơ thể mẹ
Bật khóc
Con bây giờ gác súng làm thơ
Nhưng trong con là hàng triệu ước mơ
Nếu những vần thơ biến thành viên đạn
Mẹ Âu cơ ơi ! Thêm một lần con mạnh dạn
Bắn kẻ thù xâm lược dã man - Chúng náu mình trong vai người bạn

 
Mơ một lần ra biển

 

Cứ mỗi lần con nghe tin về biển
Là trong lòng đau quặn thắt mẹ ơi!
Biển yên bình giờ dậy sóng khắp nơi
Mỗi chuyến ra khơi hiểm họa rập rình.
Hoàng Sa ơi, sao nhớ một bóng hình
Thủa ông cha căng buồm ra giữ đảo
Mặc bão giông điên cuồng quần thảo
Vẫn kiên lòng dựng bia đá non sông.
Trường Sa ơi, con mãi vẫn ngóng trông
Được một lần tìm lại dấu chân cha
Cho lòng mình thanh thản hát tình ca
Dưới gốc phong ba cha trồng thuở trước.
Con khát vọng với bao niềm mơ ước
Được giữ cờ trước quân giặc xâm lăng
Lấy máu mình giữ biển mãi màu xanh
Giữ lấy chủ quyền ông cha tạo dựng.
Nơi biển cả bao linh hồn chứa đựng
Câu chuyện thần tiên khi biển yên bình
Phía đất liền những ngọn nến lung linh
Thả ra biển gọi hồn thiêng đất nước.
Dẫu biết rằng khó khăn còn phía trước
Khát cháy lòng một chuyến tới Hoàng Sa
Trồng cạnh mộ cha ông những bông hoa
Mang về đất liền cây bàng vuông lá đỏ.
Dẫu biết giấc mơ vẫn còn bỏ ngỏ
Cứ nao lòng mơ một chuyến biển xa
Ngẩng cao đầu vượt bão táp phong ba
Ra đến Hoàng Sa giữ biển quê nhà.

 
THẾ LÍNH HOÀNG SA

Tổ quốc ơi bao năm trăn trở
Khi xa rời biển đảo quê hương
Trong nước mắt mẹ hiền đau đớn
Gọi tên từng hòn đảo thân thương
Hoàng Sa ơi, lệ nhòa mắt mẹ
Trường Sa còn...
                          đau đớn khôn nguôi
Lãnh hải quê hương....
                          trăn trở mất còn
Tôi thẫn thờ trong lễ hội khao lề
Thế lính Hoàng Sa, dáng đứng Việt Nam
Từng đoàn thuyền thả trong nước mắt
Từ Lý Sơn tiễn biệt những chàng trai
Lịch sử cha ông dội về cùng tiếng sóng
Kêu gọi cháu con nhớ mãi chủ quyền
Đỉnh Thới Lới như trái tim người mẹ
Tiễn con đi trong trống trận mê hồn
Khắc khoải ngóng trông chờ ngày trở lại
Hoàng Sa, Trường Sa...
Ngày về
Khúc khải hoàn hòa nhịp sóng quê hương.


ANH GỬI CHO EM

Anh gửi cho em những người lính đảo
Nơi con sóng chẳng bao giờ yên ả
Những yêu thương mang vị quê nhà
Gửi chút hương thơm cánh đồng lúa chín

Những ngọt ngào mang dáng mẹ vóc cha
Gửi những thiết tha ra tới Trường Sa
Nơi em đứng giữa biển trời lộng gió
Biển mặn mà pha vị ngọt quê ta
 
Những hòn đảo nằm trong tim đất mẹ
Có em cùng muôn vạn nỗi nhớ thương
Ôi đất nước với chiều dài của biển
Gửi cho em canh giữ giấc ngủ yên

Của mẹ, của cha của chục triệu con tim
Em đứng im trước ngọn cờ Tổ Quốc
Mặc xung quanh sóng nước trập trùng
Bởi trong em đất mẹ là vô cùng

Gói nhớ nhung trong tay chắc súng
Mắt dõi nhìn về phía kẻ thù xa
Sau lưng em là mẹ là cha
Là quê nhà anh gửi cho em đó

Hỡi những chàng lính đảo thân yêu !


 
GÓP ĐÁ TRƯỜNG SA
 

Tôi xin gửi hồn tôi
Vào những viên đá nhỏ
Để mọi người thấy rõ
Tình yêu dành cho em
Những viên đá có hồn
Mang trí khôn người Việt
Với tình yêu bất diệt
Cho Hoàng Sa, Trường Sa

Biển Đông rộng bao la
Biết bao đời ông cha
Vượt bão táp phong ba
Để khẳng định chủ quyền
Biển đảo và đất liền
Nối tình yêu hai đứa
Và em ơi lần nữa
Gửi đá xây Trường Sa
 
Giữ lấy cây phong ba
Cây bàng vuông lá đỏ
mà bao lần em ngỏ
Muốn mang về quê ta

Biển trời xanh bao la
Mang trong mình lịch sử
Chống ngoại xâm giặc dữ
Hàng chục đời ông cha
Và bây giờ chúng ta
Thay ông cha em nhé!

GỞI LÒNG RA ĐẢO

 
Biển
       gọi sóng, xô lòng
                                bao nỗi nhớ!
Đảo
         xa mờ
                    tôi mỏi mắt nhớ thương
Đêm. Suy tư theo con sóng, bạc đầu
Gởi cánh chim trời...
                          gởi niềm ước hẹn!
Gần lắm! tim tôi tên đảo, tên người
Cô Lin, Gạc ma, Nam yết, Sinh Tồn
Tiên Nữ, An Bang, Song Tử đông tây
Và hàng chục những cái tên đảo khác.
Cứ gợi trong tôi, gợi hồn sông núi
Nhắn về em nơi chàng trai giữ đảo
Biển có bao giờ yên lặng đâu em
Nắm chắc súng trên nhà dàn, trên đảo
Giữ biển quê nhà em lính đảo ơi!
Hàng triệu con tim thương nhớ từng giờ
Hướng ra đảo nơi một phần Tổ Quốc
Ơi Trường Sa, ơi Hoàng Sa thương nhớ
Những quần đảo
                          nằm trong lòng đất mẹ
Gửi gắm cho em...
                   chàng lính đảo tôi thương
Gửi cho em lòng khát khao cháy bỏng
Gửi một tình yêu sông núi vẹn toàn.
Tất cả cho em biển đông xanh thẳm
Với cánh buồm hò hẹn những ước mơ
Đợi! Em nhé...
                    từng ngày anh ngóng đợi
Em trở về
                trong sung sướng trào dâng!
 
SÓNG ĐỜI
Những con sóng
Trắng ngần nỗi nhớ
Ào ạt xô bờ
Miền duyên hải quê hương
Con sóng ơi
Nhớ mang theo điệu hò
Của ngày xưa cha lênh đênh trên biển
Mang theo lời ru mẹ thức trắng đêm
Ru con và ngóng thuyền cha cập bến
Con lớn lên mang theo con sóng
Của yên bình mảnh đất yêu thương
Sóng cứ xô vào trong nỗi nhớ
Dồn dập kí ức
Những đêm trăng nghiêng mình ngắm biển
Gió thì thào gửi sóng cho cha
Ở nơi xa ấy...
Cha có biết con đang từng bước
Vượt sóng đời
Giữ ước mơ
Của cha  của mẹ
Dẫu cuộc đời những con sóng phong ba
Mặc tháng năm cứ phôi pha tuổi trẻ
Vẫn hiên ngang con lội sóng đời. 

 

 
Đinh Văn Hồng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét