Bài đăng phổ biến

Thứ Hai, 9 tháng 9, 2013

BÀI THƠ VIẾT TỪ ĐÀ NẴNG

BÀI THƠ VIẾT TỪ ĐÀ NẴNG




Viết cho em từ quê hương đất Quảng
Có cả bóng Sông Hàn và hang Núi Nước Non
Rất xa lắm bên kia thành phố cảng
Đơn vị hành quân theo lệnh của Sư đòan

Kìa em có thấy không?
Phía trước mặt, khi bọn anh dừng lại
Núi chập chùng mấy nhánh dãy Trường Sơn
Ôi, vắng vẻ không bóng người con gái,
Chiều cô đơn như những lúc em hờn.

Rất có thể giờ này nơi phương ấy
Em đang thì thầm cùng sóng biển quê hương
Hỏi cánh hải âu từ nơi nào đến vậy?
Mà mang hồn phiêu lãng của người thương.

Mai anh về bên phố biển Quy Nhơn
Biết có nắm được tay em đi giữa bờ biển lộng,
Ngôi nhà cũ có còn đang mở cổng
Hay tình yêu khép kín tự lâu rồi?

Cái lán nhỏ,
Ba thằng chui đủ lọt
Thằng Hùng say câu chuyện vợ con
Cô Ánh Tuyết trong tấm hình sót lại
Và cu Thanh vừa chẵn một năm tròn.
Châm lửa hút, điếu thuốc tàn cháy dở
Anh Châu già kể lể chuyện làm ăn
Ba mấy tuổi chưa một lần cưới vợ
Nhưng công việc bò trâu, đồng ruộng chẳng ai bằng.

Đến lượt mình, anh biết chi mà kể
Vợ thì chưa, bè bạn chẳng còn ai
Yêu vừa đến đã vội vàng dang dỡ
Kể làm sao hết được chuyện dông dài
Nên vội vã đi ra bờ suối vắng,
Ngồi một mình, khe khẽ gọi tên ai.

Viết cho em từ phía tây Đà Nẵng
Vùng Đà Sơn hiu quạnh u buồn
Trang giấy mở dưới vòm cây rọi nắng
Mà ngỡ lòng đang đắm trận mưa tuôn.

Mai có đọc những vần thơ trên giấy
Của ngày nay xin em nở nụ cười
Anh mang lại cho em niềm vui đấy,
Hỡi cô nàng đang độ tuổi xuân tươi...

Phan Hòa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét